Vương lịch xuyên bút ký

Thượng Hải – ngày thứ…
Chào em, Tiểu Thu.
Không ngờ lại gặp em ở bữa tiệc. Anh nghĩ, sau khi ông chủ động cắt đứt hợp đồng với Cửu Thông thì chúng ta sẽ không có cơ hội gặp lại nữa. Càng bất ngờ hơn, là hình như Lisa Phương đã nhắm em cho con trai của bà ấy – Tiêu Quan. Trong một đêm, có quá nhiều thông tin được công khai như vậy, anh nghĩ tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, bao gồm cả em. Khi em nghe bà ấy nói sẽ tặng em một vật gia truyền, sao em lại nhìn anh? Anh không thể trả lời thay em được, nhưng nếu em hỏi, anh sẽ khuyên em đồng ý. Lisa Phương nổi tiếng trên thương trường, đã trải qua biết bao sóng gió mà vẫn trụ được vững vàng đến ngày hôm nay, có thể thấy bà ấy rất có mắt chọn người. Em đã được bà ấy nhìn trúng rồi, cuộc sống sau này nhất định sẽ rất tốt. Chỉ có điều, anh cảm thấy, tình cảm giữa Tiêu Quan và bà ấy hình như không được tốt đẹp. Anh không thể nêu ý kiến về việc làm của hai mẹ con họ, nhưng nhìn thấy anh ta kéo em đi bỏ mặc người mẹ vừa ngất xỉu, nhất định mối hận này phải rất sâu sắc. Thế nên, em cũng cần phải thận trọng một chút nhé.

Tiểu Thu, anh về nhà cũ rồi. Mặc dù bây giờ nó không còn là nhà của anh nữa, nhưng anh vẫn ngang ngược ở lại, vì đối với anh, nơi nào có hình bóng của em, nơi đó mới chính là “nhà”. Những chuyện xảy ra tối nay quá bất ngờ, nhưng không khó để nhận ra sự khó chịu trong lòng anh. Thế nên, Tế Xuyên đã nói, là chính anh đã đẩy em cho Tiêu Quan, bây giờ còn tức giận nỗi gì? Anh thừa nhận, không muốn nhìn thấy em đi cùng anh ta, không muốn em được công nhận là người con gái bên cạnh anh ta, nhưng anh không phải giận em. Anh chỉ là giận chính mình vì không thể giữ lấy em, chỉ có thể đứng nhìn em từ từ rời xa như vậy. Tiếc là đến bây giờ, ngay cả cơ hội tình cờ gặp mặt ở công ty cũng không còn nữa, anh lấy tư cách gì mà can thiệp vào chuyện của em?
Mặc dù đang nằm trên chính chiếc giường quen thuộc của mình, nhưng anh không ngủ được. Là vì những hình ảnh của em và Tiêu Quan tối hôm nay cứ quẩn quanh trong đầu, hay là vì nhớ mùi hương của em đã từng ở ngay bên cạnh? Cái buông tay này, anh tưởng mình đã sẵn sàng, nhưng hình như không phải. Ngay thời khắc Tiêu Quan kéo em chạy đi, anh có cảm giác hụt hẫng, giống như em đang bước ra khỏi cuộc đời anh vậy. Đây chẳng phải là kết cục anh luôn chờ đợi ư? Nhưng nó đến rồi, sao anh lại cảm thấy đau đớn đến thế này?...

Tiểu Thu, giữa anh và em, bây giờ hẹn gặp nhau cũng cần phải có lý do. Dù anh biết rõ em nhận nuôi Mia là kế hoạch của Tế Xuyên và Rene, nhưng khi nhìn thấy em choàng chiếc khăn đó, anh đã không còn giận họ nữa. Chiếc khăn đó là chính tay bà nội đan cho anh, và bây giờ đang thay anh sưởi ấm cho em. Có những lúc, không cần phải nói gì cả, chỉ lặng lẽ nhìn nhau và cảm thấy ấm áp lan tỏa trong tim, đó chính là tình yêu.
Ngày mai, anh sẽ đến thăm Mia, và…thăm em.
                                                                                                Yêu em, Lịch Xuyên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận