Vương lịch xuyên bút ký

Thượng Hải -…
Tiểu Thu, xin lỗi em…
Anh sai rồi, thật sự sai rồi, vì đã ép em đến mức này. Nếu không phải vì anh cứ luôn tìm mọi cách bắt em buông tay, em cũng không vội đến với người khác, để bây giờ hạnh phúc chưa kịp nhìn thấy đã phải trải qua nỗi đau thể xác lớn đến thế này.

Hôm đó, em và Tiêu Quan nhờ anh thiết kế căn nhà mới cho hai người, anh đã cảm thấy rất lạ. Mặc dù hai người có vẻ rất thân thiết nhưng lại không hề tự nhiên. Nhưng anh cũng chỉ cố gắng thuyết phục rằng mình quá nhạy cảm mà thôi. Có lẽ em ngại vì chúng ta đã từng yêu nhau, cũng từng cùng nhau sắp xếp nhà cửa như vậy. Anh đã dùng thái độ đúng mực nhất để đón nhận việc này, mặc dù nội tâm thực sự hỗn loạn. Chỉ là anh không ngờ, em lại dùng chính cách của anh để kết thúc mọi chuyện. Anh tự dằn vặt bản thân, tại sao không nhận ra chuyện này sớm hơn? Anh cũng rất nhiều lần mượn Janet làm cái cớ để em rời xa, nhưng em chưa bao giờ tin. Vậy mà chỉ cần em nói sẽ đến với Tiêu Quan anh đã vội vui mừng. Bây giờ anh đã nhận ra, em hoàn toàn đúng. Trong tình yêu, niềm tin của em mạnh mẽ hơn anh rất nhiều.
Tiểu Thu, anh phải làm gì với em đây? Chứng kiến em khổ sở vì anh hết lần này đến lần khác mà không cách gì ngăn lại được. Liệu có đúng như Tiêu Quan nói không? Tất cả đều là do ông trời đã trêu ngươi những người không thành thật với tình yêu như anh và em, nên phải gánh chịu những dày vò, bằng cách này hay cách khác?

Anh không thể gánh chịu thay em, điều anh có thể làm chỉ là cho em điều kiện chữa trị tốt nhất, để em lại là một Tiểu Thu nguyên vẹn như ngày xưa. Anh không ngăn được mình đến thăm em mỗi ngày, nhưng nhìn thấy em đau đớn thế này anh chỉ muốn chính mình là người nằm trên chiếc giường đó, chịu đựng sự hành hạ của những vết thương đó, thay cho em.
Tiểu Thu, nếu đã là sự trớ trêu của cuộc đời, thì cũng có nghĩa là chúng ta chỉ có thể chấp nhận mà thôi. Lúc đầu khi quay về, anh đã xác định mình sẽ không đi nữa, nhưng chính em đã khiến anh phải thay đổi. Em khiến anh tin rằng mình đã thật sự kết thúc và anh không còn là gánh nặng cho cuộc đời của em nữa. Anh thực sự đã thu dọn hành lý để trở về Thụy Sỹ, nhưng bây giờ anh không thể đi được, ít nhất cho đến khi em bình phục hoàn toàn. Vì vậy, hãy cố gắng lên nhé Tiểu Thu. Vì anh, và vì chính bản thân em nữa.
                                                                                                                        Lịch Xuyên


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận