Tác giả: Thanh Van Bạch Thiên
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 20
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể Loại: Giả Incest, luyến đồng
Rating: 18+
Trích Nhật kí của Tuyết Cần:
Ngày…. Tháng…. Năm….
Ngày Cần Cần tròn 12 tuổi, ba ba bảo với Tuyết Cần sẽ mang về cho cô bé một món quà vào buổi tối. Cô nhóc liền bĩu môi, quà, từ khi mụ mụ chết, ba chỉ tặng suốt ngày đi công tác, lúc về cũng tặng cô quà, đến mức cô không thấy thiếu bất kỳ thứ gì.
Ngôi nhà rộng lớn như vậy khiến cô thấy trống vắng, sợ hãi. Cần Cần chỉ sống chung với thím Trương và quản gia Viễn gia.
Cần Cần hỏi ba ba:
“Con có thể yêu cầu một món quà hay ?”
Ba ba cười hiền lành, vuốt ve mát tóc rối tinh của Cần Cần bảo:
“Cần nhi muốn quà gì?”
Cần Cần đáp, con chỉ muốn có mụ mụ thôi.”
Ba ba sững người, sau đó cười xòa, ông đáp:
“Không thể Cần nhi à, mụ mụ con qua đời rồi. Nhưng mụ mụ vẫn luôn ở cạnh bên con đấy thôi.”
Cần Cần bướng bỉnh lắc đầu, “Hay ba ba cưới về cho con một mụ mụ .”
Người đàn ông hơn bốn mươi này là tổng tài của tập đoàn Viễn thị, Viễn Đông Thành. Tuy tuổi không còn trẻ, vợ mất đã nhiều năm nhưng ông chưa từng có ý định tái giá. Có rất nhiều người mong muốn ngồi vào chiếc ghế tổng tài phu nhân, nhưng ông chỉ cười xòa cho qua.
Ông gõ lên trán bé mở to đôi mắt ngập nước nhìn ông:
“Ba ba không thể mang cho con mụ mụ, nhưng ba ba sẽ mang cho con một người anh trai.”
Tác giả : Thanh Van Bạch Thiên
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 20
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể Loại: Giả Incest, luyến đồng
Rating: 18+
Trích Nhật kí của Tuyết Cần:
Ngày…. Tháng…. Năm….
Ngày Cần Cần tròn 12 tuổi, ba ba bảo với Tuyết Cần sẽ mang về cho cô bé một món quà vào buổi tối. Cô nhóc liền bĩu môi, quà, từ khi mụ mụ chết, ba chỉ tặng... quà, suốt ngày đi công tác, lúc về cũng tặng cô quà, đến mức cô không thấy thiếu bất kỳ thứ gì.
Ngôi nhà rộng lớn như vậy khiến cô thấy trống vắng, sợ hãi. Cần Cần chỉ sống chung với thím Trương và quản gia Viễn gia.
Cần Cần hỏi ba ba:
“Con có thể yêu cầu một món quà hay ?”
Ba ba cười hiền lành, vuốt ve mát tóc rối tinh của Cần Cần bảo:
“Cần nhi muốn quà gì?”
Cần Cần đáp, con chỉ muốn có mụ mụ thôi.”
Ba ba sững người, sau đó cười xòa, ông đáp:
“Không thể Cần nhi à, mụ mụ con qua đời rồi. Nhưng mụ mụ vẫn luôn ở cạnh bên con đấy thôi.”
Cần Cần bướng bỉnh lắc đầu, “Hay ba ba cưới về cho con một mụ mụ .”
Người đàn ông hơn bốn mươi này là tổng tài của tập đoàn Viễn thị, Viễn Đông Thành. Tuy tuổi không còn trẻ, vợ mất đã nhiều năm nhưng ông chưa từng có ý định tái giá. Có rất nhiều người mong muốn ngồi vào chiếc ghế tổng tài phu nhân, nhưng ông chỉ cười xòa cho qua.
Ông gõ lên trán bé mở to đôi mắt ngập nước nhìn ông:
“Ba ba không thể mang cho con mụ mụ, nhưng ba ba sẽ mang cho con một người anh trai.”