- Băng Tâm quả? Là cái gì?
Thấy vẻ mặt ngốc nghếch hiếm có của cô, tiểu Xuân rất hưng phấn mà nói ra sự hiểu biết của mình
- Băng Tâm quả bề ngoài có màu trắng. Nó là một loại thảo dược rất cần cho việc luyện đan ngũ phẩm. Nhưng bản thân của nó hàn khí rất mạnh, giống với cái tên Băng Tâm. Người luyện phải hết sức cẩn thận, nếu không, nhẹ là tim bị đóng băng, nặng thì băng phong khắp người, từ từ tan thành nước mà chết.
Bạch Nguyệt Ly nghe vậy thì ngạc nhiên. Không ngờ trên đời lại có một loại dược liệu thần kỳ đến thế. Cô phải hảo hảo nghiên cứu mới được. Mà lúc nãy nghe tiểu Xuân có nói là đan dược ngũ phẩm?
- Đan dược?
- À, tiểu thư. Trong Tàng Kinh các có đó. Nếu muốn người có thể tìm hiểu
Có cả sách sao. Không biết nó như thế nào. Vừa suy nghĩ vừa kết hợp hành động, chạy một mạch ra ngoài, mục tiêu Tàng Kinh các. Thấy cô chạy nhanh như vậy tiểu Xuân rất chi là ngạc nhiên. Tiểu thư sao chạy nhanh như vậy à, người đâu có ma khí đâu.
- Tiểu thư, chờ em với.
--- --- Tàng Kinh các --- ------
- Woa!!!!
Đây là sự ngạc nhiên lớn thứ 2 trong ngày của cô. Rốt cuộc là cái phủ tể tướng này giàu cỡ nào à. Dược Y các đã vô cùng phô trương rồi, Tàng Kinh các còn muốn hơn. Ở đây đâu đâu cũng thấy sách. Những kệ sách cao nhu núi vậy, y như rằng sách của cả thế giới này đều tập trung ở đây. Còn lớn hơn cả thư viện quốc gia ở thế kỉ 21 nữa. Phụ thân thích sách vậy sao, quả thật nhìn không ra à.
- Tiểu thư, người đến đây làm gì?
- Ta đến đây tìm sách về đan dược.
Bạch Nguyệt Ly nhìn tiểu Xuân. Ở đây nhiều sách như vậy sao mà tìm được chứ. Tiểu Xuân dẫn cô đến phía kệ sách bên trái. Ở phía trên giá sách còn có tấm bảng "Luyện dược". Ui trời, thì ra là mỗi kệ sách đều có dán tấm bảng phân loại. Biết vậy khỏi tốn công nhờ tiểu Xuân chỉ a.