Lực chú ý của Lạc Thần Hi cũng bị bị dời đi.
Tả Hiểu Tình không phản ứng lại, trực tiếp đi đến sân khấu của Ngô Linh San.
Ngô Linh San trình diễn đồng loạt mười bộ trang phục dạ hội theo phong cách retro.
Tất cả những bộ trang phục dạ hội này đều lấy màu vàng và màu đen làm màu chủ đạo, xa hoa cực kỳ, thêu thủ công vô cùng tinh tế, không chỗ nào không thể hiện ra khí chất cao quý cả.
Ngay cả những bộ trang sức, cũng đều là những châu báu vô cùng quý báu xa xỉ từ các nhãn hiệu lớn.
Ở phía dưới ánh đèn chiếu xuống, cô ta thể hiện trọn vẹn bộ thiết kế tỏa sáng rực rỡ, bắt mắt vô cùng.
Lạc Thần Hi nhìn thấy, cũng có chút kinh ngạc.
Ngô Linh San thực sự rất có thiên phú về thiết kế, nhưng càng quan trọng hơn là, cô ta thật sự có quá nhiều tiền!
Những loại vải và châu báu này, đoán chừng hơn cả triệu đấy.
Những bức thuê tinh xảo như thế, bản thân Ngô Linh San không thể tự mình làm xong được, chắc đã mời người thêu cao cấp, còn là một số lượng không hề nhỏ đâu.
Người ta hay nói thiết kế thời trang là trò chơi của người có tiền, thực sự không sai!
Dưới ánh mắt hâm mộ nhìn chăm chú của những người xung quanh, Ngô Linh San mỉm cười, chậm rãi nói.
"Tin là mọi người cũng đã nhìn ra rồi,chủ đề của tác phẩm thiết kế lần này tôi làm là "Xa hoa đồi trụy", lấy cảm hứng từ bộ phim cũ ( Bến Thượng Hải). Hy vọng dựa vào những bộ trang phục mà tôi thiết kế, có thể khiến mọi người thấy được sự xa hoa đồi trụy cách xa chúng ta mười dặm…"
Nghe cô ta giới thiệu xong, thì các giám khảo đều gật đầu liên tục.
"Không tệ, thật không hổ là Ngô Linh San, ánh mắt thực sự cực kỳ độc đáo."
" Tác phẩm của Ngô Linh San, bất kể là bản thiết kế cá nhân, hay trình độ chế tác trang phục tinh xảo, đều vượt qua hầu hết các nhà thiết kế khác!"
"Có trình độ thiết kế như vậy, nhãn hiệu cá nhân của Ngô tiểu thư, sau này nhất định sẽ rộng mở."
Ngay cả đáy mắt của Thịnh Dục cũng toát ra một tia kinh ngạc, lên tiếng: "Không tệ."
Dù cho chỉ là hai từ đơn giản thôi, vẻ mặt của Thịnh Dục không hề có chút biểu cảm này cả, nhưng, vẻ mặt của Ngô Linh San rất vui vẻ.
Từ khi bắt đầu trận bán kết đến bây giờ, thì Thịnh Dục chỉ khen ngợi một mình cô ta mà thôi.
Xem ra, cô ta thật sự thành công hấp dẫn ánh mắt của Thịnh Dục rồi!
Rất nhanh sau đó, giám khảo đã chấm điểm xong.
Hai người 10 điểm, bốn người 9 điểm, chỉ có Thịnh Dục một mình cho 8 điểm mà thôi.
Tổng cộng 64 điểm.
Các nhà thiết kế than thở một hồi.
"64 điểm, vậy mà lại 64 điểm! Xem ra, người đứng đầu ngày hôm nay đã xuất hiện rồi!"
"Còn cần phải nói sao? Vừa nãy điểm cao nhất cũng là 44 điểm, Ngô tiểu thư lập tức cao hơn 20 điểm, thực sự áp đảo hoàn toàn luôn, không thể có người cao hơn cô ấy!"
Giám khảo bình luận sôi nổi.
Đúng như mọi người dự đoán, tiếp theo, không hề có tác phẩm nào xuất hiện sánh ngang với Ngô Linh San.
Cao nhất cũng là 50 điểm.
Rốt cục, giám khảo cũng đi đến phía trước sân khấu của Lạc Thần Hi
"Số bảy Thần Tinh, số 7 Thần Tinh đâu rồi hả? Đến lượt cô rồi đấy."
Lạc Thần Hi đi đến.
Tả Hiểu Tình nhìn bóng lưng của cô, cười lạnh thành tiếng: "Ha ha, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy, cái người phụ nữ đê tiện kia xấu mặt như thế nào rồi!"
Không chỉ có cô ta, còn có không ít người nhận ra Lạc Thần Hi, chỉ chỉ chỏ chỏ ở phía sau lưng của cô.
"Chính là cô ta! Người bị học viện hoàng gia đuổi học đó!
"Nghe nói cô ta còn không phục Ngô tiểu thư nữa, thực sự buồn cười quá đi mà, cô ta chỉ là một người bị đuổi học mà thôi, tưởng mình ghê gớm hay sao hả?"
"Bây giờ thì tốt rồi, cô ta sẽ hiện nguyên hình! Ngược lại tôi muốn nhìn xem, thiết kế của cô ta như thế nào, đoán chứng so với Ngô tiểu thư đến nửa điểm cũng không được ấy chứ!"
Khóe miệng của Ngô Linh San hiện lên một nụ cười lạnh lùng.