Chương 26:
12 giờ đêm!
Trên một hành lang dài đẳng, không có một chút ánh sáng,không có một bóng người,những cơn gió nhè nhẹ thoảng thoảng ríu rít……
Trong một căn phòng vắng tanh,được bao trùm là một màu đen u ám
Bên trong căn phòng ấy,có một người con gái,trước kia có làn da trắng mịn nhưng bây giờ đã nhuộm màu của máu.Tóc đen dài rủ xuống nền.Thật khủng khiếp!Hai cánh tay mềm yếu đã bị những sợi dây xích giữu chặt.KHó mà thoát ra được!
Trên khuôn mặt xinh đẹp có hằn vài vết xước.Đôi mắt vàng nhạt của ngày nào nay đã nhuốm màu đỏ tươi.Đôi mội nhợt nhạt trông có vẻ yếu ớt. Trông người con gái ấy như là một tù nhân sắp phải lìa đời!
Amy chẳng biết vì sao mình lại bị giam cầm nơi địa ngục quái quỷ này.Chẳng lẽ ông ta…đã biết ư? Không thể ……................................
-hahaha….....-Đó vốn là một giọng cười man rợn vang khắp cả căn phòng.
Phạm Khánh Huy bước vào với vẻ ung dung,bình thản của thường ngày.Đi theo ông là những tên vệ sinh và hàng tá người ở sau.
!!! Gì vậy chứ !!! Xem một người sắp chết là hạnh phúc của những con người ấy sao! Nực cười !!! Mạng sống của một con người mà họ chỉ xem như một món đồ chơi.Thích thì sử dụng còn không thích thì tự tay quăng thẳng vào sọt rác sao ???
ÁC ĐỘC !!! TÀN NHẪN !!! GHÊ SỢ !!!
-Để xem con còn chống cự được bao lâu? Con dâu yêu quý con ta!
-cha! Sao cha lại làm vậy? con là con dâu của cha cơ mà?
-hahaha….…Vậy sao?Nhưng dù là con dâu hay con ruột.Khi mà phản bội ta thì sẽ phải trả giá đắt….CHẾT!!!
-Cha à?Con không hiểu cha nói gì hết?
-Trên đời này ta ghét nhất là Phản Bội và Nói dối.!
-hahahaah…......thì ra ông đã biết sự thật ư? Haha….vậy thì còn chần chừ gì.Cầm súng lên và giết chết tôi đi! GIẾT ĐI!
-Đâu có dễ như vậy!Phải từ từ để cho con nếm thử chứ nhỉ?
-Nói đi! Ông đã làm gì tôi! Tại sao tôi lại yếu như vậy? Nói!
-Con vẫn không nhận ra sao? Ta tưởng một cảnh sát, một điệp viên như con là phải biết rồi chứ nhỉ?
-Ông ném đá giấu tay sao.HÈN
-Ồ! Nhưng ta lại cảm thấy nó rất thú vị đó.Nào! Con thấy không? Chẳng phải bên ngoài có rất nhiều người đến xem sao? Chà chà! Thế thì ta phải làm vừa lòng mọi người ở đây chứ nhỉ?
Amy cố vùng vẩy như không thể nào được.Chẳng hiểu vì sao sức khỏe của cô lại suy giảm xuống một cách đột ngột như vậy?Cử dộng mạnh thì cơ thể lại đau buốt.Thứ quái quỷ gì đã ở trong người cô thế này.
TÁch! Sau khi tiếng động ấy vang lên….thì…..….
Một con vật khủng khiếp hướng đến……...…
To……và dài………màu trắng…….đôi mắt nhìn Amy thèm khát….....
Một con trăn to gần cả tấn ……....
Con vật ấy đang từ từ tiến về phía cô gái nhỏ bé trước sự kinh ngạc của mọi người ở bên ngoài.cái miếng há ra bên trong là một hàm răng nhọn sắc bén như muốn nuốt chửng cô gái tội nghiệp
Và…..con vật ấy nhìn Amy một cách thèm khát như bị bỏ đói nhiều năm…...Và thức ăn của nó là thịt người….....một con mồi ngon miệng…....
Amy kinh hãi mở tròn to mắt,cả người rung rẩy …....đầu óc rối bời gần như điên loạn….....
VÀ……phút chốc….Cô gái ấy sẽ bị nuốt chửng nếu không có…...…..
-ĐỦ Rồi-Giọng nói này không ai khác chính là Khanh BẢo. Ánh mắt nhìn người cha đầy căm thù.
Ông ta thật đáng sợ!!!
-Ông thật sự muốn giết bao nhiêu người nữa vậy? Ông định bắt tất cả những người trong căn biết thự này làm mồi cho nó kể cả tôi và Khánh Nam à?
-Không…..Làm sao ta đành lòng cướp đi mạng sống của hai con cơ chứ!Ta chỉ làm những gì nên làm thôi!
-Giết người là việc ông nên làm ư? SÚc Sinh! Ông đúng là không phải là người mà!
-Con đừng xen vào chuyện này nữa! Hay là muốn nói vài câu trước khi người vợ yêu quý ra đi à?
Khánh BẢo ngước mắt nhìn Amy.Trông bộ dạng của cô thật đáng thương.Đối với cậu bây giờ ông ta….cái người cậu phải gọi là cha ấy trông thật GHÊ TỞM!
-Sao thế con dâu? Sao lại sợ thế! Ta nhớ không lầm thì những cảnh sát như con thì thường rất là thích những loài vật này mà! Sao! Trông nó rất đáng yêu phải không! Thú nuôi của ta đấy! Xem ra ta với con có cùng sở thích rồi! hahaha…..MÀ sao lại thế này! Sao lại sợ thế….hahaha
Chà chà! Xem nào! Vậy bây giờ ta phải cảm ơn thằng con trai yêu quý của ta rồi.THứ thuốc nó tạo ra-một loại thuốc mà biết bao nhiêu kẻ vô dụng,mấy thứ nhà khoa học gì đó đã mất hàng trăm thì giờ,kể cả quên ăn quên ngủ để tạo ra nó nhưng đều thất bại.-Vậy mà con trai của ta lại làm được ấy,lại còn rất hiểu quả nữa.
Nhưng mà con đừng lo.Con vật đáng yêu này không đành lòng nuốt chửng con đâu! Nhưng……cái ở trong người con sẽ từ từ hành hạ con….từng chút….từng chút một…..sẽ rất đau đớn đấy….tiếp tục hương thụ đi……con dâu yêu quý của ta……haha….....…..
…………………….............................................
Chỉ cần có Niềm Tin
Thì sẽ không bao giờ là…....
Kết Thúc hay Tuyệt Vọng!
Bế Tắc hay Khởi Đầu......
LÀ do chính bạn…..…
-Nhưng đôi khi…...có Niềm tin nhưng cuộc sống vẫn chẳng thay đổi gì cả
-Nhưng đôi khi…....Khởi đầu một cuộc sống mới thì Kết thúc vẫn như vậy thôi!!!
…………….........................................................