Nữ Phụ Trùng Sinh Sau Khi Kết Hôn

Đây là nụ hôn đầu của An Noãn, đối với một Tần Mộc trong trạng thái tỉnh táo mà nói thì cũng vậy, nhưng với năng lực học tập siêu việt của Tần Mộc, tuyệt đối sẽ không để người khác cảm thấy sự bỡ ngỡ của hắn, nếu An Noãn không phải là tác giả, cô tuyệt đối tin rằng kĩ thuật hôn của Tần Mộc là do trải qua bao lần kinh nghiệm mà ra.
Tần Mộc dựa vào tay ghế kéo đầu An Noãn lại hôn sâu, đôi môi mỏng lạnh lẽo của hắn dán lên cái miệng vừa mềm mềm lại ấm nóng, cô giống như viên thạch mới đông lại tùy ý hắn biến hóa và đàn áp, An Noãn lúc bắt đầu kinh ngạc sau đó lại quên mất mình nên làm gì, đợi tới khi hôn đủ, Tần Mộc mới buông An Noãn ra.
An Noãn tựa người vào sô pha sắc mặt có chút ửng hồng,Tần Mộc cũng vậy, trái tim cô đập thình thịch, cúi đầu lại nâng khuôn mặt nóng bừng lên, có chút ngượng ngùng, cuối cùng cũng yêu cô rồi sao? Ông xã thật mãnh liệt, thật vui quá, An Noãn ngẩng đầu trừng đôi mắt đen sâu thẳm lên nhìn Tần Mộc, Tầm Mộc cảm thấy nếu cô còn dám tiếp tục nhìn hắn như vậy nữa, hắn sẽ hôn tiếp.
“Tần đại ca! có việc em quên chưa nói” Lúc này, An Noãn đột nhiên khổ sở nhìn Tần Mộc.
“Hửm?”
An Noãn sờ sờ đôi môi còn vương lại nhiệt độ không phải của mình nói:
“ Em đột nhiên nhớ ra, lúc nãy em còn chưa đánh răng.” Nháy mắt không khí lạng mạn vừa rồi đã không còn.
Tần Mộc siết chặt nắm đấm, hành vi vừa rồi của hắn nhất định là do quỷ ám.
An Noãn nhìn sắc mặt thay đổi khó đoán của Tần Mộc, cười lớn, cho tới giờ, cô thấy biểu hiện cứng đơ trên khuôn mặt Tần Mộc vô cùng dễ thương, nhưng cũng không nỡ lừa anh quá lâu, liền giảo hoạt cười nói: “ hihi, em nói đùa đó, Tần đại ca, anh bây giờ có phải đã không tự chủ được mà yêu em không?” Được rồi, đây mới là câu mà cô muốn hỏi.
Yêu sao? Từ trước tới giờ hắn luôn thích làm theo nội trái tim mình, nếu không thích việc gì phải để mình chịu thiệt, nhưng nếu nói là yêu, dường như còn hơi sớm.
Tần Mộc đột nhiên nghĩ lại trước kia, khi hắn về nước, An Noãn luô thích bám theo sau hắn, trong suy nghĩ của hắn cô là một người có nội tâm rất bá đạo, có một lần, hắn và An Noãn đi thăm một bé trai mới sinh ở cạnh nhà, một đứa nhỏ rất đáng yêu, dám người tranh nhau ôm nó, lúc này chỉ có mình An Noãn không vui, mím môi lại, nhìn đúa nhỏ, nói nhỏ: “Giống hệt con heo, nhìn là ghét.” Vùa bá đạo lại không hiểu lý lẽ, hắn không thích nhất điểm này của cô, cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ kết hôn với cô.
Thậm chí kết hôn cùng An Noãn, hắn cực kỳ không tự nguyện.
Nhưng cô bay giờ rất tốt, tốt đến mức hắn có thể từ từ tiếp nhận mà không phải là thử tiếp nhận.
“ Em cảm thấy thế nào? Noãn ?” Nhìn khuôn mặt thoảng hồng lên của An Noãn, trên khuôn mặt còn có đôi mắt hơi sưng, hắn xấu xa đen vấn đề ném lại cho cô, hắn thù rất dai nha.
An Noãn vô cùng ‘tự sướng’, trực tiếp trả lời: “ khẳng định là yêu, tuyệt đối là yêu, chắc chắn là yêu.”
An noãn ngoài miệng nói như vậy nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào miệng Tần Mộc, xem khẩu hình của hắn biết ngay đáp án.
Nhưng Tần Mộc lại không trả lời cô, ngoảng đầu sang một bên ánh mắt dán vào tivi, Tần Mộc càng không chịu nói, An Noãn càng khó chịu, hận không thể áp sát hắn vào tường tra khảo, gào thét lên hỏi hắn rốt cuộc có phải là yêu hay không?
A,
A,
A.
Không cần như vậy được không, mau cho cô luôn một đao, cho dù không thích cũng còn hơn là không nói gì cả, làm cô khó chịu.
Từ khi qua qua tới bây giờ, đây là đêm đầu tiên cô mất ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, vết thương chỗ băng bó càng sưng hơn, xung quang mắt càng phù thũng hơn, lông mày An Noãn suốt cả hai ngày không có cắt tỉa, đôi lông mày mọc lên lung tung như những ngọn cỏ, sau trận lửa, cánh rừng lại hồi sinh sau cơn mùa xuân, lông mày của cậu bé Shin bút chì xuất hiện, nhưng An Noãn lại không cảm thấy mình xấu xí, bởi vì cô biết mình chính là cậu bé Shin đẹp nhất, cho nên Tần Mộc sẽ không ghét bỏ cô.
An Noãn lấy một viên đá từ trong tủ lạnh, dùng viên đá chườm lên chỗ bị sưng, nửa giờ sau đã trông cô đã đỡ hơn nhiều.
An Noãn trờ lại phòng ngủ viết văn, cô viết bộ này trên Tấn Giang, click mở trang xem qua phần cmt, rà soát lại các đoạn muốn cắt, An Noãn ngồi trước máy tính bắt đầu tổng kết lại các vấn đề của mình, cô cảm thấy nữ chủ của mình có vấn đề, chung quy nữ chủ vừa mềm yếu lại ngu ngốc, có thể sẽ khong được hoan nghênh, An Noãn dùng cả buổi chiều để sửa, sửa đi sửa lại, nữ chủ biến thành nữ phụ, một người mới xuất hiện, càng giống nữ chủ hơn, lập tức bên dưới xuất hiện nhiều cmt, đương nhiên là đều tất cả mắng cô.
An Noãn nháy mắt cảm thấy tức ngực, muốn bạo phát.
Cô sửa cả một buổi chiều, mấy người căn bản là không hiểu nỗi khổ của cô.
Trong con giận dữ An Noãn tới siêu thị mua một đống đồ ăn vặt, chuẩn bị hóa bi thương thành ăn uống, thịt heo khô, thịt ướp, cơm chiên trứng, mỳ tôm, bánh quy, cô ra sức ăn, nhưng trong lúc ăn, cô cũng nhớ giữ lại cho Tần Mộc một phần, hơn nữa còn gọi điện nói cho Tần Mộc biết cô đã mua bao nhiêu thứ ở nhà chờ hắn về.
Từ lúc Tần Mộc hôn cô, An Noãn luôn lơ đãng nhớ lại, aaa, xong đời, cô thực sự đã yêu rồi.
An Noãn hung hăng ăn xong một túi bánh quy, tắt trang web Tấn Giang đi, không xem TV mà lại coi giá cả trị trường cổ phiếu, An Noãn thấy Tần Mộc luôn đầu tư và cổ phiếu, nguyên chủ cũng có chơi cổ phiếu, cho nên mỗi ngày cô đều coi vài lần, dù sao tạm thời cũng không có linh cảm để viết cái gì.
Cô biết gần đây mấy cổ phiếu của ở thành phố A đều ở mức xanh, đang tăng giá, nhưng chỉ có cổ phiếu của Tô thị liên tục hai ngày nay luôn được tung ra, là tâm điểm chú, rất dễ có thể nhìn ra, An Noãn rất nhanh nghĩ tới một việc, loại thuốc đặc hiệu chuyên dụng mà Tô thị mới nghiên cứu được chính phủ hỗ trợ, đã bắt đầu đi vào thử nghiệm, để đánh giá, quả nhiên là như vậy, chẳng trách….
Có tiền thì cùng nhau kiếm, An Noãn sẽ không vì quan hệ không tốt với Tô Thần mà không mua cổ phiếu cổ phiếu của Tô thị, ngược lại, cô mua liền 100 triệu, trong thời gian này cổ phiếu Tô thị có thể tăng gấp mấy lần, sao có thể bỏ qua, nhưng An Noãn cũng không dám vung quá nhiều tiền, hơn nữa 100 triệu đối với cô cũng đủ rồi.
An Noãn vừa nghĩ tới sắp có thể có 200 triệu, liền nhắn tin cho An Dương và Trần Mãn Tân có thời gian tới khách sạn lớn nhất ăn bữa cơm, cô mời.
Khi nói cho Trần Mãn Tân biết cô bị thương thì đã ngày thứ ba xảy ra tai nạn, hơn nữa còn là do An Dương nói, hiện tại quan hệ giữa Trần Mãn Tân và An Noãn đã không tệ, An Noãn không hề nói với bạn bè, lúc nói chuyện với hắn cũng không hề nhắc tới, đều này làm cho Trần Mãn Tân có chút buồn bã, bạn bè bị thương mà hắn lại nghe được tin từ một người khác chứ không phải từ cô.
Sau này biết được là do Tần Mộc lái xe dẫn đến việc An Noãn bị thương, liền nghĩ rằng là do An Noãn cố ý không nói ra, nhất thời liền tực tức giận: “ Kỳ thật, tôi cảm thấy An Noãn và Tần Mộc không hợp. Người như An Noãn, nên tìm một người giống cô ấy, không trầm mặc, giống như…. Giống như ai hắn lại không nói ra được.”
Trần Mãn Tân cầm chén rượu ngửa đầu lên uống, trên mặt vẫn còn giữ vẻ bất mãn với Tần Mộc, nhắn tin cho An Noãn xong, sau đó liền tiện tay quăng di động ở một bên, màn hình vẫn sáng, tấm hình trên màn hình đó lọt vào mắt An Dương, chính là bức ảnh An Noãn chỉnh sửa trang điểm theo phong cách“Võ Mị nương”.
An Dương có chút kinh ngạc, Trần Mãn Tân lập tức nhận ra ý của An Dương, vội vàng cầm di động lên giải thích: “ Anh đừng có hiểu lầm, tôi không có chút hứng thú gì đối với nha đầu kia, tôi chỉ thích con gái dịu dàng trong sáng, cô em của anh quá xinh đẹp, còn về tấm ảnh này chỉ là thấy rất đẹp nên lưu lại thôi.”
Trần Mãn Tân không nói dối, hôm hắn nhận đucợ bức ảnh An Noãn gửi tới, cảm thấy vô cùng đẹp, so với Phạm Băng Băng còn đẹp hơn, cho nên hắn liền lưu lại làm ảnh nền.
An Dương không nói gì, nhưng vẫn tương đối nghi ngờ, vì sao tên Mãn Tân này lại cảm thấy An Noãn xinh đẹp? không phải hắn vẫn luôn không thích nó sao?
————
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, An Noãn lại sinh long hoạt hổ , tỉa lại lông mày, theo Tần Mộc đi làm.
An Noãn ngoan ngoãn thắt dây an toàn, sau đó bắt đầu ăn sáng ở trong xe.
"Dậy sớm hơn năm phút, em sẽ không phải ăn bữa sáng như vậy ."
"Không cần, như vậy quá đau khổ, em tình nguyện không ăn sáng ." An Noãn vừa sandwich, vừa vẫy tay với Tần Mộc không chịu đáp ứng.
Khi thấy tòa nhà Tần thị, bữa sáng cũng đã ăn xong, An Noãn thở dài một hơi, hôm nay lại là một ngày làm việc nhàn rỗi, như kí trưởng nhất định sẽ không sắp xếp cho cô làm việc gì cả.
An Noãn vừa tới công ty liền bị cô phiên dịch tiếng Đức chỉ vào mặt, ánh mắt đầy vẻ hóng chuyện nói: “An Noãn, cô mới đi phẫu thuật thẩm mỹ hả?”
Hai mí mắt An Noãn thâm xì, đôi lông mày mới sửa lại, có chút sưng, nhìn qua thật giống như vừa động dao kéo.
“ Không có, đại khái là do lần này lúc sửa lông mày đã nhổ một chút, hơn nữa hai ngày trước có va chạm xe nên mới vậy.” Tuy rằng cô nói thật, nhưng mà dù sao, thì cũng giống như nữ chủ kiếp trước, bị ba mẹ, anh chị em ruột hiểu lầm, có giả thích thế nào cũng không ai tin.
“ Thôi đi, cô coi bọn tôi là đồ ngốc hả?”
Quả nhiên, toàn bộ đồng nghiệp của cô đều ngừng lại hai giây sau đó bày ra bộ dáng ‘có quỷ mới tin cô’.
An Noãn nhắm chặt mắt, không hề giải thích.
Lúc ăn cơm trưa, nữ nhân viên tầng 9 đều quay lại một chỗ cùng thảo luận vấn đề phẫu thuật thẩm mỹ, bữa trưa ở An thị có phòng ăn riêng, mỗi phòng ban một chỗ, nội thất trang trí sang trọng đảng cấp, sau bữa ăn đều có hoa quả, món tráng miệng, trà bánh….không thiếu.
Cả phòng vì chuyện “ phẫu thuật thẩm mỹ” của An Noãn mà bắt đầu tranh luận sôi nổi, chỉ ra các khuyết điểm trên người mình, “ tôi muốn đi nâng ngực, cmn, lần trước gặp tên háo sắc trên xe bus, hắn ấn áo bra của tôi xuống sau đó nó liền không bật trở lại.”
“ Tôi muốn đi nâng mũi, gọng kính không trụ được, cứ tụt xuống, khi bạn trai tôi gọi tôi là bé ngốc, lần nào cũng không gạt gạt mũi tôi được.”
“ Cùng đi đi, đến lúc đó còn có thể được chiết khấu.” Cùng là người lưu lạc nơi chân trời, lại cùng nhau ước hẹn đi thẩm mỹ.
“ Chậc, các cô làm sao thảm bằng tôi, mặt của tôi, hôm qua vừa tới cửa hàng độc quyền của Iphone, so ra diện tích vừa đúng 4 chiếc IP Plus, cmn chứ, tiền thưởng năm nay nhất định phải tiết kiệm để đi gọt xương.”
“Mấy cái này các cô có thể làm giả, còn cái đầu hói của tôi phải làm thế nào?” chủ nhiệm phòng chạm vào đầu hói của mình liền có chút đau thương, đây cũng chính là nguyên nhân không có bạn gái.
“ Không lo, đã có dầu gội Bá Vương của Thành Long, vừa rẻ vừa công hiệu, hiệu quả ‘duangduang’ ( rất hiệu quả, là một từ lấy trong quảng cáo dầu gội của Thành Long).
“…” An Noãn yên lặng ăn cơm của mình, những điều này không liên quan đến cô, cô thật sự không hề cười trên sự đau khỏ của người khác, chẳng qua cô chỉ vô cùng may mắn, khoác lên mình thân hình hoàn hảo của một phụ nữ, dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh.
Buổi chiều Tần Mộc có một cuộc họp quốc tế, cả ngày nay An Noãn đều không có tới quấy rầy hắn, chỉ ngồi ở trước bàn làm việc, nghiên cứu tiểu thuyết của mình, thực tâm không muốn vứt bỏ nó, nó như đứa con tinh thần của cô, cho dù có thế nào cô cũng không thể vứt bỏ nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui