Phi Thiên

Sau khi Từ Đường Nhiên, Phục Thanh, Ưng Vô Địch đi vào hậu hoa viên Thủ Thành Cung, bọn họ hai mặt nhìn nhau, còn cho rằng mình nghe lầm.

Lần này không có Mộ Dung Tinh Hoa, sau khi lần trước bị Tào Vạn Tường khinh thị, nghị sự lần này Miêu Nghị bài trừ Mộ Dung Tinh Hoa ra ngoài.

Phục Thanh chắp tay nói:

- Đại nhân, lần trước giết nhiều người như vậy, thật vất vả mới có quy tắc khống chế thương hội, một khi buông lỏng, những cửa hàng kia vì lợi ích của mình sẽ không khách khí, tất nhiên sẽ được một tấc muốn tiến một thước.

Ưng Vô Địch cũng hỏi:

- Đại nhân không muốn đắc tội những cửa hàng kia? Thứ cho ty chức nói thẳng, đại nhân đã đắc tội bọn chúng, hiện tại tạm thời lấy lòng không dùng được, ngược lại chỉ rước lấy trào phúng mà thôi, cho rằng đại nhân sợ bọn chúng, tình huống sẽ càng ngày càng khó thu thập.

Miêu Nghị cười nhạt nói:

- Chính là muốn bọn chúng cho rằng ta sợ bọn chúng mới có thể để bọn chúng có một tấc lại muốn tiến một thước, không cho bọn chúng tiến một tươớc, bằng không sau khi ta khảo hạch trở về ta không thể thu đầu của bọn chúng.

Vừa nói ra lời này lại ẩn giấu sát khí đằng đằng làm ba người khiếp vía, đây chẳng lẽ lại muốn chém đầu?

Từ Đường Nhiên thử hỏi:

- Chẳng lẽ đại nhân sắp tham gia khảo hạch địa ngục?

Miêu Nghị hỏi lại:

- Ta không tham gia còn có đường lui sao?

Sau khi hiểu rõ thái độ của hắn, nội tâm Từ Đường Nhiên hoảng sợ, có thể còn sống quay về? Lúc này khuyên một câu:

- Đại nhân, chỉ sợ lần này lành ít dữ nhiều, mong rằng đại nhân nghĩ lại.

Hoàn toàn là nịnh nọt khách sáo, hắn biết rõ Miêu Nghị không đi cũng lành ít dữ nhiều, đây cũng là chỗ hắn xoắn xuýt.

- Chính là bởi vì lành ít dữ nhiều mới bảo các ngươi làm như vậy.

Miêu Nghị thuận tay hái đóa hoa, đặt lên mũi ngửi:

- Hiện tại các ngươi buông lỏng quản chế cửa hàng, cũng muốn các ngươi ít đắc tội một ít người, vạn nhất ta không thể còn sống trở lại, áp lực của các ngươi ít hơn một chút. Mà các ngươi lui bước mới có thể làm cho bọn chúng nghĩ lầm ta sợ bọn chúng, không có lá gan đối phó chúng, bằng không bọn chúng làm sao dám vi phạm quy tắc quản chế thương hội? Không có trói buộc, đám cửa hàng có bối cảnh lớn sẽ tùy tiện chà đạp quy tắc mà ta định ra. Ta đi rồi, các ngươi không ngại hạ thấp tư thái một chút, cũng mở một con mắt nhắm một con mắt với chúng, cứ để chúng nắm thương hội trong tay, chỉ cần ghi chép hành vi tự tung tự tác của bọn chúng, chờ ta trở lại sẽ tính nợ cũ với bọn chúng một lượt.

Ba người giờ mới hiểu ý đồ của hắn. Im lặng cân nhắc, lúc này mới biết Miêu Nghị mưu tính sâu xa. Bây giờ lại bắt đầu âm thầm tính toán sau khi tham gia khảo hạch địa ngục, không giống phong cách Ngưu đại thống lĩnh.

Sau khi nghe lời này, dường như Ngưu đại thống lĩnh có nắm chắc rất lớn mình sẽ quay về.

Kỳ thật đây chính là mưu kế Dương Khánh hiến cho Miêu Nghị, có thể làm cho kẻ dưới cố kỵ, không đến mức Miêu Nghị rời thiên nhai thì cho rằng Miêu Nghị chết chắc, khi đó từng người tự tính tương lai riêng, cũng đặt một gông xiềng vô hình với bọn họ, mới có thể ước thúc thủ hạ không dám làm càn, nếu không thủ hạ chạy xa, cho dù ngươi quay về cũng không có người dừng.

Thậm chí Dương Khánh bày mưu đặt kế còn nói trình tự kỹ càng, Miêu Nghị chỉ cần nói theo hắn sắp xếp là được. Không nên bỏ qua động tĩnh vào thời điểm khảo hạch, tốt nhất không được bỏ qua, cứ truyền tin tức về ổn định nhân tâm, cũng cho bọn họ biết Miêu Nghị còn cơ hội sống sót quay về, đồng thời cũng để cấp trên nhìn thấy giá trị của Miêu Nghị, dù sao Miêu Nghị gặp khốn cảnh, chỉ có giá trị mới được cấp trên xem trọng, đồng thời cấp trên cũng không tùy ý cho phép người ta nhúng tay đảo loạn bố cục ở thiên nhai, ngươi có giá trị thì cấp trên mới cho ngươi mặt mũi. Đám người cấp dưới như Phục Thanh sẽ hạ thấp tư thái, những cửa hàng thiên nhai cho rằng đây là ý của Miêu Nghị, không quan tâm những cửa hàng vượt qua giới hạn, như vậy sẽ sáng tạo cơ hội động thủ về sau.

Thủ hạ cấp dưới không quản chế thương hội như trước, mất đi cơ hội kiếm chất béo. Đám người có thói quen cầm chỗ tốt mất đi chỗ tốt, trong nội tâm không công bằng nên chắc chắn tích lũy oán khí với thương hội, chờ hắn trở lại ra lệnh một tiếng sẽ có hiệu quả làm chơi ăn thật, có thể dùng xu thế lôi đình càn quét cửa hàng.

Quả nhiên Phục Thanh cười khổ nói:

- Có quyền quản chế thì có thể cướp lấy lợi ích, buông lỏng quản chế thương hội, chỉ sợ thủ hạ của chúng ta sẽ oán hận.

Miêu Nghị cười cười, nói:

- Hiện tại không quản nhiều như thế, cứ làm đi.

Từ Đường Nhiên nhìn hai bên còn thiếu một người, nói:

- Đại nhân, Mộ Dung thống lĩnh bên kia làm sao bây giờ? Có nên thông tri cho nàng không?

Miêu Nghị lắc đầu:

- Nàng không ngốc, ba người các ngươi thả lỏng quản chế thương hội, nàng sẽ không một người thừa nhận thù hận của kẻ khác, tự nhiên sẽ nước chảy bèo trôi. Các ngươi cũng thấy thái độ của Tào Vạn Tường rồi, hiện tại ta cũng không rõ thái độ của Mộ Dung là gì, vạn nhất nàng tiết lộ kế hoạch thì mất linh, cứ mặc nàng nước chảy bèo trôi theo các ngươi, về phần có phải ý của ta hay không, các ngươi không được cho nàng biết, chờ lâu ngày mới biết nhân tâm!

Hắn cảm thán.

Tô Lực, hắn là nam tử trung niên cấp bậc bách phu trưởng thiên nhai dưới trướng Từ Đường Nhiên tại thành tây Thiên Nguyên tinh.

Bước ra khỏi thiên nhai Đông Hoa tinh, phi thân tới một chân núi, ngẩng đầu nhìn sang phủ Đông Hoa tổng trấn trên đỉnh núi, tâm tình của hắn hơi khẩn trương, mỗi phủ tổng trấn đều là nơi ghi danh khảo hạch địa ngục.

Đã đến nơi đây, có nên báo danh tham gia khảo hạch địa ngục hay không, ngược lại hắn hơi e sợ nên do dự.

Hắn có tu vi Kim Liên tam phẩm, là tu sĩ Kim Liên khi Khấu Văn Lam tiêu diệt Hắc Vương huyên náo thiên nhi nên được Từ Đường Nhiên tiến cử ra ngoài, ngay từ đầu Từ Đường Nhiên đáp ứng hắn có đủ tư lịch sẽ cho làm thiên phu trưởng, ai ngờ Miêu Nghị thăng Đại thống lĩnh sau đó nhét đám yêu vương Tinh Túc Hải vào bốn nội thành, Từ Đường Nhiên nào dám đối nghịch với Miêu Nghịch, dĩ nhiên áp tiền đồ của Tô Lực xuống.

Hắn chỉ có tu vi Kim Liên tam phẩm lại nghe Kim Liên nhị phẩm chỉ huy, Tô Lực không cam lòng, người thượng vị không thể đổi trong thời gian ngắn, có lẽ ngồi lên vị trí chính là ngàn vạn năm, lập tức tiền đồ vô vọng, lúc này có khảo hạch địa ngục, Tô Lực quyết định tham gia báo danh khảo hạch địa ngục để trèo lên vị trí đại thống lĩnh

Lúc này hắn không ngừng suy nghĩ, dù sao thiên nhai là nơi có nhiều chất béo, trừ đại thống lĩnh thiên nhai bị buộc bất đắc dĩ ra, người có vị trí trong thiên nhai sẽ không muốn sinh ra nguy hiểm. Lại nói một khi Ngưu Hữu Đức Ngưu đại thống lĩnh xuống ngựa, khả năng thân tín của Ngưu Hữu Đức bị tẩy trừ rất lớn, bản thân mình chưa hẳn không có cơ hội thượng vị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui