Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


“Hừ, vậy mà trốn được, may mắn cho các nàng!”
Đại điện, Thao Thiết Tộc Trưởng đắc ý cười lớn…
Nhìn thấy nhi tử của mình đại triển thần uy, đem hai Đế Nữ thiên tài của Tiên Giới đánh chạy, hắn cực kỳ đắc ý.

Thao Ngao lần đầu triển lộ sức mạnh, từ tu vi Bán Yêu Đế khi thi triển Thần Thông thôn phệ vậy mà chạm đến ngưỡng cửa Địa Đế làm không ít cường giả bất ngờ.

Mặc dù thời gian kéo dài trạng thái tu vi không quá lâu, nhưng bấy nhiêu đó đã đủ nghịch chuyển chiến cuộc.

Quả nhiên, Thiếu Đế Bảng top cao đều là yêu nghiệt, chẳng có ai là giậm chân tại chỗ chờ người khác vượt mặt.

So với 6000 năm trước, Thao Ngao thể hiện một cấp độ hoàn toàn vượt trội.

“Haha, nỗ lực kích hoạt Thần Thông và chấp nhận di chứng sau đó, kết quả ngay cả một Điểm Sinh Mệnh của Đế Nữ chúng ta cũng không lấy được, đáng tự hào lắm sao?”
Một tiếng cười vang lên cắt ngang vẻ mặt đắc ý của Thao Thiết Tộc Trưởng.

Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy người vừa lên tiếng là một bà lão râu tóc trắng xóa, làn da rám nắng, thân mặc y phục như thổ dân, tay cầm quải trượng chống xuống mặt đất.

“Hừ, Đại Trưởng Lão Thủy Hoang Tộc!” Thao Thiết Tông Trưởng híp mắt nhìn bà lão, thản nhiên mở miệng:
“Đế Nữ của các ngươi liên thủ với Đế Nữ của Làng Nhất Thế vẫn bị đánh chạy như chuột, còn mặt mũi lên tiếng?”
Đại Trưởng Lão Thủy Hoang Tộc bĩu môi, đầy chế nhạo:
“Thế sao Đế Tử của các ngươi không đuổi theo? Hùng hùng hổ hổ rốt cuộc chẳng làm nên trò trống gì!”
“Ngươi…” Thao Thiết Tộc Trưởng hừ lạnh, phất lấy óng tay áo:
“Để rồi xem Đế Nữ Thủy Hoang Tộc các ngươi có thể làm nên trò trống gì!”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, ánh mắt cả đám hiện lên từng tia ngưng trọng.

Bởi vì bất kể ai thắng ai bại, trận chiến vừa rồi đều thể hiện thực lực cường đại của ba vị thiên tài.

Điều này không phải chuyện tốt lành gì đối với Đế Tử, Đế Nữ nhà bọn hắn.

Hơn nữa, Làng Nhất Thế là thế lực quá mức vô danh, hầu như chưa có tiếng tăm gì quá lớn trong mắt những thế lực cao tầng.

Vậy mà Đế Nữ Địa Ngọc Huyền của bọn hắn hiểu hiện vô cùng không tệ, khiến đám người bắt đầu cân nhắc về tiềm lực phát triển của Làng Nhất Thế.

Về phần Thủy Hoang Tộc, ai cũng biết đây là chủng tộc tinh thông cả Thủy chiến và Thổ Chiến, trong trận vừa rồi Yên Nhược Tuyết chỉ mới vận dụng Thổ thuộc tính mà thôi, vẫn còn Thủy thuộc tính chưa đụng đến.

Nếu tại chiến trường có cả đất và nước, Thao Ngao có thể cười nổi hay không còn là điều khó nói trước được.

“Súc Địa Thành Thốn…”
Một số Thiên Đế đỉnh cao lại vô cùng hứng thú với Thần Thông của Yên Nhược Tuyết.

Đạt đến cấp độ Thiên Đế như bọn hắn, khả năng thôn phệ để gia tăng tu vi gần như là không thể, nên chẳng để tâm quá nhiều đến Thôn Phệ Thiên Địa của Thao Ngao.

Trái lại, Súc Địa Thành Thốn càng hữu dụng hơn.

Đáng tiếc, bọn hắn hiểu Súc Địa Thành Thốn là Thần Thông chỉ có những người sở hữu Huyết Mạch tinh khiết của Thủy Hoang Tộc mới có khả năng thức tỉnh và sử dụng.

Sợ rằng ngay cả Đại Trưởng Lão của Thủy Hoang Tộc cũng không đủ tư cách thi triển, dù tham lam cũng vô dụng…


Lạc Nam cưỡi Tinh Không Long Mã, một đường tiến thẳng vào di tích.

Có Xích Nha Hắc Ám dò đường, hắn nhanh chóng nắm rõ đại khái tình hình tại Ngạo Lôi Đế Tông.

Không uổng công Ngạo Lôi Thiên Đế liều mình thiết lập trận pháp bảo vệ, mặc dù đã suy tàn không ít theo thời gian…nhưng phần lớn kiến trúc bên trong thế lực cổ xưa này vẫn được bảo tồn nguyên vẹn.

Tầng tầng tháp cao, đại điện xuyên thủng vân tiêu, các kiến trúc hùng vĩ cùng Kiếp Lôi trên bầu trời cộng hưởng, hấp thu Lôi Đình giáng xuống, Lôi thuộc tính nồng đậm đến cực điểm, trở thành nơi tu luyện lý tưởng của tu sĩ Lôi Hệ.

Chỉ riêng điều này đã hiếm có thế lực nào ở hiện tại có thể sánh bằng.

Bất quá huy hoàng là vậy, Ngạo Lôi Đế Tông vẫn ngã xuống trong Tiên Ma chi chiến, có thể nghĩ mức độ khốc liệt đến mức nào.

Không có quá nhiều thời gian để cảm thán, Tinh Không Long Mã xuyên qua tầng tầng kiến trúc, tiến vào Tháp Cao chín tầng nằm ở trung tâm lãnh địa.

Ngạo Lôi Tháp…
Bên trong lưu trữ truyền thừa của Ngạo Lôi Tháp.

Đương nhiên, truyền thừa sẽ đi kèm với thử thách.

Thế lực cao ngạo như Ngạo Lôi Đế Tông tuyệt đối không chấp nhận những kẻ yếu kém trở thành người tiếp nhận truyền thừa của mình.

Theo Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin, Dị Lôi và Truyền Thừa của Ngạo Lôi Thiên Đế nằm ở tầng thứ chín.

Ở mỗi tầng thấp hơn cũng đều có thử thách và truyền thừa của các vị trưởng lão Ngạo Thiên Đế Tông.

Lạc Nam đến gần, đã nhìn thấy có không ít người đang lao vào Ngạo Lôi Tháp.

Cửu sắc lôi kiếp lấp lóe quanh thân tháp, đầy trời kiếp lôi vẫn đang đánh xuống, cung cấp năng lượng cho Ngạo Lôi Tháp hoạt động.

Nó là một kiện Pháp Bảo Kiến Trúc cấp cao.

Không chút do dự, Lạc cũng lao thẳng vào.

Cảnh vật hoán đổi, trước mắt hiện ra một biển Lôi Kiếp mênh mông hoàn toàn khác biệt so với khung cảnh bên ngoài.

Chỉ có một mình Lạc Nam.

NGAO!
Lôi Kiếp bỗng chốc điên cuồng tụ hội, hóa thành một tên Lôi Đình Cự Nhân cao đến vạn trượng, mang theo sức tàn phá hung hăng nghiền ép mà đến.

Lạc Nam sắc mặt điềm tỉnh.

Bên trong đan điền, Kiếp Lôi Đỉnh lập tức biến mất.

Khi xuất hiện lần nữa nó đã nằm trên tay Lạc Nam.

Hắn cầm lấy Kiếp Lôi Đỉnh, thản nhiên ném đến Lôi Đình Cự Nhân.


OÀNH!
Kiếp Lôi Đỉnh hung hăng gầm thét, toàn bộ lôi thuộc tính trên thân Lôi Đình Cự Nhân bị nó hấp thu, hóa thành hư vô trong gang tấc.

Lạc Nam thản nhiên tiến vào tầng hai.

Có Kiếp Lôi Đỉnh trong tay, sáu tầng đầu tiên của Ngạo Lôi Tháp hắn vượt dễ dàng như ăn cơm uống nước.

Mặc dù vượt qua được thử thách ở cả sáu tầng, nhưng hắn không nhận được bất cứ chiến lợi phẩm hay truyền thừa nào, đơn giản bởi vì phần thưởng chỉ có một, đã giành cho người tiến vào và thành công vượt ải đầu tiên.

Những người đi sau chỉ đặt hy vọng vào các tầng tháp còn lại, hy vọng chưa có người vượt ải.


Tầng thứ bảy…
Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện.

Ở tầng này, hắn chứng kiến không ít Đế Nữ, Đế Tử đang hết sức chật vật…
Phía trước là một con đường thẳng tắp nhìn không thấy điểm cuối.

Con đường này lại do Thất Sắc Đế Lôi mạnh mẽ tạo thành, phía trên đầu là Thất Sắc Đế Lôi điên cuồng oanh tạc…
Cái gọi là Thất Sắc Đế Lôi không phải là Thất Sắc Lôi Kiếp bình thường, mà chính là Thất Sắc Lôi Kiếp dùng để khảo nghiệm người đột phá Tiên Đế, mang theo Đế Lôi Lực.

Mỗi một đạo Thất Sắc Đế Lôi đánh xuống không kém chút nào so với một vị Tiên Đế thi triển Đế Kỹ oanh tạc.

Lạc Nam nhìn thấy vài vị Đế Tử, Đế Nữ bị Đế Lôi đánh chết trên đường đi, một số ít trọng thương chạy ngược trở về, không dám tiếp tục tham gia khảo nghiệm.

Đối với những người quay về này, hắn đương nhiên sẽ không nương tay, đoạt sạch Điểm Sinh Mệnh và Nhẫn Trữ Vật của cả bọn, đá bọn hắn ra ngoài.

“Cơ hội Luyện Thể của ngươi đây nè!” Lạc Nam cười tà nhìn Tiểu Tinh nói.

Tiểu Tinh hưng phấn gầm lên, mang theo Lạc Nam phi thẳng vào con đường Lôi Kiếp.

Tốc độ đẩy nhanh đến cực điểm.

Không thi triển thủ đoạn phòng ngự, Lạc Nam và Tiểu Tinh bình thản để từng tia Thất Sắc Đế Lôi oanh tạc lên người mình.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Uy lực không tồi, da thịt của bọn hắn bắt đầu bong tróc, máu me tràn ra.

Một số chỗ bị đánh đến mức hiện ra bạch cốt, vô cùng thê thảm.

Đợi đến khi toàn thân sắp bị đánh nát, Lạc Nam lại vận dụng Sinh Mệnh Huyền Mộc cùng Niết Bàn Linh Thủy bao trùm lấy mình và Tiểu Tinh, vừa khôi phục, vừa chữa trị.

Những thiên tài khác đang nỗ lực vượt qua lôi kiếp nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm.

Bọn hắn người thì thi triển Vũ Kỹ phòng ngự, người thì thi triển Pháp Bảo cấp cao, kẻ lại kích hoạt Phù Chú gia tăng khả năng kháng cự Lôi Kiếp.


Bằng mọi giá cũng muốn vượt qua con đường nguy hiểm này.

Ấy thế mà tên khốn kiếp này và Tinh Không Thú của hắn như cưỡi ngựa xem hoa, bị Đế Kiếp nện đến chết đi sống lại vẫn mặt lạnh như tiền, không hiện lên dù chỉ là một tia cảm xúc.

Yêu nghiệt a…
Trong cơn ghen tị, một tên Đế Tử bùng nổ tu vi Thiên Tôn, từ trong người lấy ra một tấm Bạo Tiên Phù, hung hăng ném về phía Lạc Nam.

“HỬ?”
Lạc Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua.

BÙM!
Bạo Tiên Phù nổ tung kết hợp cùng biển Thất Sắc Đế Lôi như muốn phát cuồng, động tĩnh đem cả không gian kịch chấn, vô tận lôi đình bao trùm hai người Lạc Nam chẳng thấy tung tích.

“Haha!” Tên Đế Tử đắc ý cười.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của hắn lại trở nên cứng đờ.

Bởi vì hắn không phát hiện Điểm Sinh Mệnh của mình gia tăng, mà Lạc Nam đã xuất hiện trước mặt của hắn, ánh mắt lạnh lẽo như hàn băng.

“Chết!”
Hai mươi đường Hồng Hoang Tiên Văn kích hoạt, Lạc Hồng Kiếm lóe lên mang theo sát khí kinh hồn, đem cả Đế Cấp Pháp Bảo treo trên đầu của tên Đế Tử và hắn chém xuống làm đôi, rọc làm hai nửa.

“Các ngươi cũng đi thôi…” Lạc Nam đảo mắt nhìn toàn trường, những tên Đế Tử khác đang bước đi chung đường với hắn.

“Không, chúng ta không có chọc đến ngươi a…” Vài người sắc mặt trắng bệch, thầm hận tên khốn kiếp vừa rồi chọc vào quái vật.

“Các ngươi không chọc đến ta, nhưng ở nơi này chúng ta là đối thủ!” Lạc Nam lạnh nhạt nói.

Thiên Hạ Vô Cực triển khai, thân ảnh của hắn như quỷ mị lúc ẩn lúc hiện, lóe lên trong biển Kiếp Lôi dữ tợn.

Mỗi một đường Kiếm lại có một vị Đế Tử bị tước sạch Điểm Sinh Mệnh.

Lạc Hồng Kiếm phối hợp Hồng Hoang Tiên Văn gia trì, hầu như không có tên Đế Tử nào chống nổi một kiếm trảm xuống.

Thẳng đường nghiền ép…
Khi đặt chân vào tầng tháp thứ tám, toàn thân Lạc Nam và Tiểu Tinh đã tràn đầy máu me.

Trong lúc chiến đấu, một người một thú cũng không hề thi triển thủ đoạn phòng ngự, mặc cho Đế Lôi cuồn cuộn oanh tạc không ngừng nghỉ.

Mặc dù Thể Tu vẫn chưa đột phá sau lần rèn luyện này, nhưng cũng đã thăng tiến thêm vài phần.

Ngạo Lôi Tháp không hổ là Pháp Bảo cao cấp của Ngạo Lôi Đế Tông để lại, mỗi một tầng của nó đều ẩn chứa huyền cơ, phụ trợ cho việc tu luyện chiến lực và thể tu rất hiệu quả.

Ngay cả con đường Lôi Kiếp ở tầng thứ bảy vừa rồi cũng vô cùng đặc biệt, Lạc Nam thầm ước tính chiều dài của nó phải lên đến vài vặn dặm, trong khi nhìn từ bên ngoài thì Ngạo Lôi Tháp không quá lớn.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Truyền vào trong tai, Lạc Nam nghe thấy âm thanh va chạm.

Hắn nhướn mắt nhìn lên, sắc mặt nhanh chóng trở nên âm trầm.

Ở tầng thứ tám này không có nhiều người, chỉ có ba thân ảnh đang điên cuồng hỗn chiến.

Trong đó, một tên Lôi Long Tộc hóa thành bản thể khổng lồ, Lôi Đình vạn trượng, diện mạo hung ác, quẩy tung thiên không.

Một kẻ khác lại là chỗ quen biết cũ với Lạc Nam, Đế Tử của Săn Ma Điện – Dịch Thập Cửu.


Mà người cuối cùng là một nữ nhân thành thục điềm tĩnh, ngũ quan sắc sảo, môi đầy to son tím sậm bóng loáng mê người, thân thể nẩy nở, chân dài miên mang, đường cong hoàn mỹ.

Nàng chính là Kiều Tố Tố.

Lúc này, Kiều Tố Tố trên thân đã có không ít vết thương…
Nàng toàn lực thi triển Sinh Binh Lôi Đình, tạo ra hàng ngàn Lôi Binh được ngưng tụ từ Cửu Sắc Lôi Kiếp mạnh mẽ, liên tục thi triển Cửu Lôi Trùng Sát oanh tạc, chống lại thế công liên miên không dứt của hai đối phủ.

Lạc Nam nhìn thấy Kiều Tố Tố bị thương, lập tức nhướn mày quan sát hai tên đối thủ.

Tên Lôi Long có tu vi Bán Đế, Lôi Đình thi triển lại là Lôi Đế Lực, ỷ vào thể chất Thần Thú cường hoành và Vũ Kỹ đa dạng, ở trên thiên không đại triển thần uy.

So với Lôi Long và Kiều Tố Tố, Dịch Thập Cửu càng khiến Lạc Nam cảm thấy kinh ngạc.

Bởi vì vây quanh thân thể Dịch Thập Cửu lúc này là năm con Côn Trùng nhưng lại có hình dạng to lớn hơn cả nhân loại.

Chúng nó vẫy cánh ngưng tụ mây đen, phất cánh đánh ra tia sét, cái miệng lại mọc ra vòi dài hút lấy Lôi thuộc tính từ phía Lôi Long và Kiều Tố Tố đánh đến.

Nhờ có vậy, dù tu vi chỉ là Thiên Tôn…nhưng Dịch Thập Cửu nhìn qua nhàn nhã nhất trong số ba người.

“Đó là Phệ Lôi Trùng, loại Côn Trùng có thể cắn nuốt Lôi Đình để gia tăng sức mạnh và phóng thích đánh trả đối thủ…” Bắc Cung Hàm Ngọc nhận ra lai lịch của năm con Côn Trùng bay quanh Dịch Thập Cửu, lên tiếng nhắc nhở Lạc Nam.

“Dịch Thập Cửu trở thành Trùng Sư bao giờ?” Lạc Nam cảm thấy khó hiểu.

Trước đó hắn và Dịch Thập Cửu kết thù, tên này rõ ràng còn chưa trở thành Ngự Trùng Sư.

Hiện tại nhìn thấy trạng thái và thực lực của hắn, gần như sắp đuổi kịp Liễu Tú Quyên rồi.

Chẳng trách có thể tiến vào hạng 25 trên Bảng Sinh Mệnh.

“Hừ, cứ ba người hỗn chiến cũng không phải là cách!” Đúng lúc này, Dịch Thập Cửu đột nhiên cười gằn nhìn Lôi Long đề nghị:
“Chi bằng chúng ta liên thủ đem nữ nhân này loại bỏ, sau đó tiếp tục cạnh tranh, thấy sao?”
Lôi Long ánh mắt lấp lóe, nhìn lấy Sinh Binh Lôi Đình của Kiều Tố Tố cảm thấy khó dây, lập tức gật đầu đồng ý:
“Không thành vấn đề, tuy nhiên không thể giết nàng, ta đối với nàng có hứng thú, muốn bắt sống!”
“Vậy ta tặng nàng cho ngươi, nhưng Dị Lôi phải thuộc về ta!” Dịch Thập Cửu đề nghị.

Nghe hắn nói vậy, năm con Phệ Lôi Trùng ở xung quanh hưng phấn kêu lên chói tai.

Bọn nó có thể ăn cả Kiếp Lôi, nhưng còn chưa được ăn Dị Lôi bao giờ.

Nếu có thể ăn Dị Lôi, chắc chắn có thể tiến thành Trùng Đế, đây cũng là lý do Dịch Thập Cửu tiến vào Ngạo Lôi Đế Tông.

“Thành giao!” Lôi Long cười ha hả, trong lòng dâm dục không thôi.

Long Tộc vốn là giống loài có dục tính mạnh, Kiều Tố Tố quá đẹp, hắn cảm thấy nàng còn giá trị hơn cả Dị Lôi.

“Vô liêm sĩ!” Kiều Tố Tố yêu kiều quát lên: “Đừng quên khi đã tiến vào tầng thứ tám này là chỉ có một người được quyền sống sót đi tiếp, các ngươi cũng phải chiến định sinh tử mà thôi!”
Nàng nhận ra hiểm cảnh của mình, muốn khích bác ly gián Lôi Long và Dịch Thập Cửu.

Đáng tiếc, hai tên này đều là cáo già, cười lạnh lẽo nói:
“Dù thế thì sao? chúng ta trước tiên giết ngươi rồi tính tiếp!”
Kiều Tố Tố trong lòng trầm xuống, cảm giác bất an trào dâng.

Nhưng mà ngay lúc này, một bàn tay ấm áp bất chợt ôm lấy eo nàng, thanh âm tràn đầy ôn nhu vang lên bên tai:
“Nữ nhân của Làng Nhất Thế không phải người mà các ngươi có tư cách khi dễ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận