Buổi sáng ngày hôm sau, tại sân bay TP Ngọc Lan bày ra trận thế rất lớn. Thành viên tứ sáo ban tử trong tỉnh hầu như đến đông đủ hết, do Thai Duy Thanh, Lưu Phi Bằng dẫn đầu đến sân bay nghênh tiếp nhóm tổ tuần sát Trung ương. Lẽ ra như vậy là không phù hợp với văn kiện đã quy định, văn kiện của Trung ương 'tam lệnh ngũ thân', không được làm ra bệnh hình thức "đến hoan nghênh, đi vui vẻ đưa tiễn", nếu như Tưởng lão còn tại vị, tư thế nghênh tiếp có thể sẽ không như thế này, dù sao cũng phải chú ý đến ảnh hưởng. Thế nhưng hiện nay trên thực tế Tưởng lão đã lui về, chỉ là chưa có thủ tục nghỉ hưu chính thức, quy cách nghênh tiếp như vậy chính là theo lý thường phải làm đích, cũng không sợ phê bình.
Tôn trọng lão đồng chí chính là truyền thống của đảng, không gì đáng trách.
Phỏng chừng đây cũng là lần cuối cùng Tưởng lão lấy thân phận nhà nước đến tỉnh A.
Chiếc máy bay phản lực đúng giờ đến sân bay Ngọc Lan, Tưởng lão tóc bạc đầu đầy từ thang đu đi xuống, thấy phía dưới đã thảm đỏ và đoàn người hoan nghênh đông nghịt, Tưởng lão lập tức nghiêm mặt, ý rất không hài lòng, thậm chí còn không muốn đi xuống. Tuy nhiên cũng chỉ hơi do dự, cuối cùng phải phụng phịu đi xuống.
Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng đều thấp thỏm trong lòng, biết tính tình Lão đầu muốn phát tác.
Mặc dù nói ai cũng không đặt chuyện này ở trong lòng, nhưng nếu như bị Tưởng lão trách mắng vài câu trước mặt mọi người cũng rất mất mặt.
"Chào ngài Tưởng bí thư, tôi đại biểu các đồng chí của chính hiệp tỉnh, Tỉnh ủy tỉnh A, Chính phủ tỉnh, hội đồng nhân dân tỉnh, hoan nghênh Tưởng bí thư và các đồng chí của tổ tuần sát Trung ương đến tỉnh ta thị sát."
Thai Duy Thanh "không chú ý" đến sắc mặt khó coi của Tưởng lão, tươi cười tiến ra đón, cầm tay Tưởng lão liên tục lay động, nói đặc biệt khách khí. Hơn nữa dùng từ cũng rất chú ý, cũng không có xưng hô Tưởng lão, mà là xưng "Tưởng bí thư", dù sao Tưởng lão vẫn còn chưa có làm thủ tục về hưu mà, trong danh sách của người lãnh đạo Trung kỷ ủy vẫn là đại danh của Tưởng lão.
Tưởng lão vẫn còn xụ mặt, nắm tay cùng Thai Duy Thanh, nói: "Đồng chí Duy Thanh, không nên làm như thế này đâu! Trung ương sớm có văn kiện, không được làm ra những bệnh hình thức thế này, đồng chí và đồng chí Phi Bằng đều là cán bộ lãnh đạo đã được đảng giáo dục nhiều năm, hẳn là phải đi đầu tuân thủ văn kiện của Trung ương!"
Tưởng lão dùng từ dùng câu cũng rất thỏa đáng, cố ý lôi cả Lưu Phi Bằng vào đặt song song với Thai Duy Thanh, lập tức "Phê bình" để mà biểu hiện sự công chính vô tư của tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương.
Thai Duy Thanh vừa cười vừa nói: "Tưởng bí thư phê bình rất đúng, là chúng tôi không có chú ý. Chủ yếu là các đồng chí ngưỡng mộ đức độ của Tưởng bí thư nên đã tự động đến đây nghênh tiếp Tưởng bí thư và các đồng chí của tổ tuần sát."
Tại tràng diện như thế này cũng phải ăn nói vài câu.
Sắc mặt Tưởng lão có phần hòa hoãn xuống, nói: "Đồng chí Duy Thanh, tâm ý của các đồng chí tôi xin nhận, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!"
"Đúng đúng, lần sau sẽ không nữa!"
Thai Duy Thanh cười ha ha.
Kế tiếp Tưởng lão lần lượt nắm tay với các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy, khi đến phiên Liễu Tuấn thì hơi híp mắt. Thực sự một người trẻ như Liễu Tuấn đứng chen ở giữa những vị quan lớn toàn trên 50 có vẻ quá chói mắt.
"Chào ngài Tưởng bí thư, tôi là Liễu Tuấn!"
Liễu Tuấn khách khí tự giới thiệu.
"Ha ha, thì ra là Liễu bí thư, tôi đối với đồng chí cửu ngưỡng đại danh a, quả nhiên là thiếu niên tuấn ngạn, danh bất hư truyền."
Trên mặt Tưởng lão ngoại lệ tươi cười, hình như lần này ông đến hoàn toàn không phải để tra xét.
Liễu Tuấn mỉm cười đáp: "Tưởng bí thư khích lệ, hậu học vãn bối, còn xin Tưởng bí thư chỉ điểm nhiều hơn!"
Kỳ thực giữa Liễu Tuấn và Tưởng bí thư đây vẫn là lần đầu tiên đối mặt giao tiếp, nhưng nhiều năm trước đây cũng đã tiến hành qua giao phong dù chưa gặp mặt. Lúc đó Liễu Tuấn còn đang ở vị trí huyện trưởng Ninh Bắc, Bạch Dương vừa điều nhiệm chủ nhiệm phòng Giám sát kiểm tra kỷ luật đệ nhất Kỷ ủy tỉnh tỉnh N, phụ trách điều tra "án gian lận bình chọn cá nhân tiên tiến trong hoạt động giảng dạy", bị tiểu nhân cáo trạng, nói giữa y và Bạch Dương có vấn đề tác phong, khi đó Tưởng lão còn đảm nhiệm phó bí thư Trung kỷ ủy, chính là người đốc thúc thực tế.
Lúc đó bởi vì ảnh chụp là giả nên khiến cho Tưởng bí thư rất bị động, còn bị người đảm nhiệm trưởng Trung tổ bộ lúc đó là Bạch Kiến Minh nổi cơn lôi đình. Từ đó Bạch Kiến Minh về hưu, Tưởng bí thư tiếp tục làm việc tại Trung kỷ ủy, trong 10 năm mặc dù chức vụ không có biến hóa, nhưng cấp bậc đã từ cấp Phó bộ đã đi lên tới cấp Phó quốc.
Lần này, coi như là cố nhân gặp lại.
Cũng không biết Tưởng bí thư có còn nhớ lần xấu mặt 10 năm trước hay không!
Đoán là cũng nhớ kỹ, trong lịch trình sĩ đồ của Tưởng bí thư, nhất là sau khi ông ta đảm nhiệm phó bí thư Trung kỷ ủy, bị một huyện trưởng 24 tuổi nho nhỏ khiến cho chật vật không chịu nổi, chuyện thế này chắc cũng phải có một không hai.
Cùng Liễu bí thư khách khí một câu, Tưởng lão liền gật đầu, thu lại dáng cười rồi tiếp tục nắm tay với các đồng chí khác.
Yêu Hải Anh xếp hạng thứ năm trong số các thành viên của tổ tuần sát. Khi Yêu Hải Anh nắm tay với Liễu Tuấn, trong ánh mắt vừa thân thiết lại có chút lo lắng, cầm chặt tay Liễu Tuấn thấp giọng nói: "Liễu bí thư, biệt lai vô dạng?"
Câu này một câu hai ý đã rất rõ ràng. Trước mặt nhiều người Yêu Hải Anh cũng chỉ có thể làm được như vậy.
Liễu Tuấn mỉm cười: "Tôi rất tốt, nếu có ốm đau gì cũng không cần lưu ý."
Yêu Hải Anh liền biết là trong lòng Liễu Tuấn đã có chuẩn bị, cũng yên lòng mỉm cười.
Sau khi ồn ào tại sân bay hết 20p mới xem như là chào hỏi xong. Đoàn người vây quanh Tưởng lão đi lên xe ô tô, hơn mười chiếc xe có rèm che đen thui sáng loáng nối đuôi nhau chạy ra khỏi sân bay Ngọc Lan.
Dựa theo an bài của Thai Duy Thanh, toàn bộ cán bộ lãnh đạo thuộc tứ sáo ban tử của tỉnh A đều tham gia hội hoan nghênh lần này. Tại điểm này Tưởng lão cũng không có phản đối. Chức trách công tác của tổ tuần sát Trung ương đó là kiểm tra đốc thúc tình huống công tác của các cán bộ lãnh đạo chủ chốt của địa phương, tập trung toàn bộ các các bộ lãnh đạo cấp phó bộ đang nhậm chức tại tỉnh A lại để cùng nhau gặp mặt là điều hoàn toàn cần thiết phải làm.
Hội hoan nghênh sẽ được tổ chức tại đại lâu làm việc số 1 của Tỉnh ủy, hội trường đã được bố trí ổn thoả. Thai Duy Thanh cung thỉnh Tưởng lão là chủ tịch, còn mình thì cùng Lưu Phi Bằng bồi ở hai bên, sau đó là các thành viên khác của tổ tuần sát Trung ương, sau nữa là những lãnh đạo Tỉnh ủy La Tự Lập, Hứa Hồng Cửu, Liễu Tuấn.
Tuy nhiên đây là Hội hoan nghênh cũng không cần hoàn toàn dựa theo quan hàm chức vụ để sắp xếp số ghế, dành cho khách sự tôn trọng là lễ tiết cần có.
"Các đồng chí, ngày hôm nay Tưởng bí thư đích thân suất lĩnh các đồng chí của tổ tuần sát Trung ương đến tỉnh ta thị sát công tác. Đây là sự ủng hộ rất lớn của Trung ương đối với công tác của tỉnh ta. . ."
Thai Duy Thanh đằng hắng cổ họng rồi nói màn dạo đầu ngắn gọn, sau đó cung thỉnh tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương Tưởng bí thư phát biểu.
"Các đồng chí, đầu tiên rất cảm ơn sự hoan nghênh của các đồng chí Chính hiệp tỉnh, Hội đồng nhân dân tỉnh, Chính phủ tỉnh Tỉnh ủy tỉnh A đối với tổ tuần sát Trung ương chúng ta, nhất là cảm ơn đồng chí Thai Duy Thanh và đồng chí Lưu Phi Bằng. Trung ương rất là hài lòng đối với công tác của đồng chí Thai Duy Thanh và đồng chí Lưu Phi Bằng tại tỉnh A, lần này tôi tới đây chủ yếu là nhìn những biến hóa đã phát sinh tại tỉnh A. . ."
Tưởng bí thư mở miệng nói, thanh âm trầm thấp, khá có uy nghiêm, rất phù hợp với hình tượng bên ngoài của ông ta.
Trước tiên là Tưởng bí thư nói vài câu khách sáo trên quan trường, liền đó nghiêm mặt nói: "Các đồng chí, mặc dù các hạng mục công tác của tỉnh A đều tiến hành rất tốt, nhưng trên thế giới này không có chuyện thập toàn thập mỹ, trong công tác tồn tại lỗ thủng nhất định cũng là điều tất nhiên. Mục đích Trung ương thành đơn vị tuần sát chính là đốc thúc các cán bộ lãnh đạo chủ yếu của địa phương, trong quá trình thi chính phải thận trọng không phạm hoặc là ít phạm sai lầm. . . Có lẽ mọi người đã hiểu tính cách của Tưởng Mộc Thành tôi. Tính cách của tôi tương đối ngay thẳng, thấy cái gì thì nói cái đó, sẽ không giấu diếm. Thấy cán bộ làm việc nghiêm túc có trách nhiệm sẽ biểu thị tán thưởng, kính phục; nếu như thấy cán bộ làm việc không có trách nhiệm, như vậy người nên phê bình, phải phê bình, nên giáo dục phải giáo dục, thậm chí nếu như phạm sai lầm tương đối nghiêm trọng, như vậy chúng ta cũng sẽ không chút khách khí báo cáo sự sai lầm này đến Trung ương Đảng, dựa theo đảng kỷ quốc pháp, phạm điều nào thì xử điều đó, tuyệt không nuông chiều nhân nhượng! Đây chính là thái độ của tôi!"
Tưởng bí thư nói xong lướt ánh mắt đảo qua trên mặt các cán bộ lãnh đạo đang tham gia hội nghị, một loại áp lực nghiêm nghị ập đến, đang ngồi đều là quan lớn đã ngoài cấp phó bộ, gặp phải ánh mắt sắc bén của Tưởng bí thư cũng nhịn không được mà hãi hùng.
Trường kỳ công tác tại Trung kỷ ủy, án tử điều tra đã hàng vạn, cũng không biết có bao nhiêu cán bộ đã bị hủy tiền đồ ở trên đầu ông ta.
Khi ánh mắt của Tưởng bí thư đảo qua trên mặt Liễu Tuấn thì hơi dừng lại. Khóe miệng Liễu Tuấn hiện ra một nụ cười thản nhiên, trấn định, thậm chí còn có chút chẳng hề để ý, điều này khiến cho Tưởng bí thư khẽ giật thót, trong lòng rất khó chịu.
Xem ra nha nội chính là nha nội, tuy đã làm phó bí thư Tỉnh ủy, nhưng trong nội tâm vẫn không thay đổi tập tính "công tử". Tưởng bí thư hơi nhíu mày, sau đó lập tức hồi phục bình thường.
Động tác rất nhỏ giữa Tưởng bí thư và Liễu Tuấn rất nhiều người cũng đều thấy được, trong lòng cũng là khẽ động.
Xem ra, mục tiêu lần này của tổ tuần sát Trung ương đã rất rõ ràng.
Vừa nghĩ đến điểm này, trong lòng rất nhiều quan viên nhất thời yên ổn, trở nên khí định thần nhàn. Người ta không phải là hướng vào mình thì hoảng cái gì? Tuy nhiên những quan viên này chỉ thoáng được an tâm, lập tức lại trở nên thấp thỏm.
"Mọi người có lẽ cũng biết, tổ tuần sát Trung ương tổng cộng có chín người, nhưng hiện tại ngồi ở chỗ này chỉ có sáu. Ba vị khác sớm đã đến TP Ngọc Lan thị và đang tiến hành điều tra ngầm. Ngày hôm qua mấy đồng chí này đã nói chuyện qua điện thoại với tôi, nói là đã thu thập được một vài tình huống, trong đó có tình huống tương đối nghiêm trọng. Việc này tạm thời tôi chưa làm đánh giá. Tôn chỉ đảng của tôi xưa nay là không oan uổng một người tốt, cũng không buông tha một người xấu. Nếu như có một số đồng chí thực sự hủ bại biến chất, không quan tâm đến nỗi khổ của quần chúng nhân dân, như vậy tôi cũng sẽ không chú ý đến tình huống của người đó mà báo cáo sự thật với lãnh đạo Trung ương!"
Bước tiếp theo của Tưởng bí thư lại tung ra một "tin tức" kinh người!
Rất nhiều quan viên nhất thời hít một hơi dài.