Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Quý giá nhất là nó.” Đông Bá Tuyết Ưng thu hồi vật phẩm khác, lấy ra một cái lông chim màu đen nọ. Hắc điểu sư thúc ban cho lông chim màu đen quả thực khiến Đông Bá Tuyết Ưng rất rung động.

Từ một cái lông chim này có thể phán đoán, thân thể hắc điểu sư thúc so với Diệt Cực Huyền Thân của mình mạnh hơn rất nhiều! Chênh lệch lớn thái quá, Đông Bá Tuyết Ưng đánh giá dù là cấp độ chúa tể muốn giết chết hắc điểu sư thúc cũng rất khó.

“Soạt.”

Đông Bá Tuyết Ưng cúi đầu quan sát.

Ánh mắt thẩm thấu, lông chim màu đen ở trong tầm nhìn không ngừng phóng to, biến thành đại lục rộng lớn mênh mông. Toàn bộ đại lục đều là vô số ống nhỏ màu đen cấu thành, vô số ống nhỏ kết hợp quả thực quá huyền diệu. Chính bởi vì loại kết hợp này, khiến đại lục vô cùng củng cố —— cũng chính là lông chim cực kỳ mạnh mẽ. Trình độ mạnh mẽ vượt xa áo giáp Diệt Cực Huyền Thân!

“Mỗi một ống nhỏ, bên trong đều là hư không thông đạo? Đi thông nơi chưa biết?” Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng nói. Sự huyền diệu trong ống nhỏ không thua toàn bộ đại lục lông chim màu đen cấu thành chút nào, chỉ là huyền diệu bên trong, Đông Bá Tuyết Ưng thấy quá mơ hồ, hoa văn lưu chuyển cũng mơ hồ không rõ.

“Luôn cảm giác loại hư không thông đạo này tựa như không thể chống lại.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Đây là một loại bản năng.

Tựa như chuột đụng phải mèo sẽ sợ hãi, đây là bản năng sinh vật.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy hư không thông đạo trong ống nhỏ, liền cảm thấy tất cả thủ đoạn cấm chế đều không thể áp chế hư không thông đạo này! Thông qua hư không thông đạo, có thể dễ dàng đến nơi nào đó! Tính thần bí của hư không thông đạo... So sánh được với khối phù bài nọ mình có được.

“Mỗi một ống nhỏ đều có hư không thông đạo khủng bố như thế, ức ức vạn vô số ống nhỏ cấu thành toàn bộ đại lục lông chim màu đen.” Đông Bá Tuyết Ưng vì cấu thành của nó mà rung động, ngày nào đó thân thể của mình cấu thành cũng có thể huyền diệu như thế, chỉ sợ ít nhất cũng phải sánh với chúa tể nhỉ.

“Cũng không biết hắc điểu sư thúc lai lịch thế nào, không ở trên vũ trụ thần ma bảng.” Đông Bá Tuyết Ưng nghĩ một chút liền mặc kệ, hoàn toàn đắm chìm ở trong cấu thành đại lục lông chim màu đen.

Hư không thông đạo, quá mơ hồ khó có thể tìm hiểu.

Đại lục lông chim màu đen lại rõ ràng vô cùng, thậm chí có một số chỗ cực kỳ tương thông với một ít ‘Thế giới ảo diệu’ mình cảm ngộ. Chỉ là cao thâm hơn không biết bao nhiêu lần. Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ hiểu, có lẽ đây là mục đích của sư tôn! Mượn cái này, để mình ở trên thế giới cảm ngộ càng sâu hơn, dễ có thể bao dung toàn bộ thần tâm, bùng lên siêu thoát nhanh hơn!

...

Thời gian trôi qua.

Đông Bá Ngọc nán lại trong đế quân phủ hơn ba trăm năm, ở dưới cha mẹ chỉ điểm, cuối cùng cũng được ban cho món quà bức tượng đó của Thanh Quân một mình rời khỏi. Đông Bá Tuyết Ưng chỉ có thể thông qua tình báo Huyết Nhận tửu quán hiểu biết động tĩnh của con trai.

Đông Bá Thanh Dao ở môn hạ Hỏa Thành tôn giả thì tu hành rất chăm chỉ khắc khổ, khiến Hỏa Thành tôn giả lúc gặp Đông Bá Tuyết Ưng cũng thường xuyên khen.

Đảo mắt đã là sau khi Đông Bá đế quân phủ thành lập một vạn sáu ngàn năm.

“Phù.”

Đại lục Hắc Vụ hải, trong thời không truyền tống trận xuất hiện một bóng người.

Là một nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục.

Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục nhìn phủ đệ đế quân rộng lớn khổng lồ xa xa, trong mắt có sự khát vọng: “Đông Bá đế quân phủ, rốt cuộc đến rồi.”

Rất nhanh.

Nàng đến chỗ cửa chính của phủ đệ.

Hai chữ ‘Đông Bá’ trên cửa chính tản ra khí tức làm nàng cũng có chút kinh hãi, khí tức hùng hồn tựa như một con thú khổng lồ cổ xưa, tựa như hơi dẫn phát một tia uy năng là có thể hủy thiên diệt địa, đại năng giả sợ cũng có thể nháy mắt diệt sát!

“Không hổ là Đông Bá đế quân trong truyền thuyết, có thể một mình tiến vào hắc ám thâm uyên, lấy một địch ba còn chém giết một vị tồn tại thâm uyên đại năng giả.” Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục thầm nhủ. Nàng lại không biết, trấn phủ đại trận của Đông Bá đế quân phủ đã thay đổi, chính là lấy trận bàn Trúc Sơn phủ chủ tặng cho luyện hóa làm trung tâm, phụ trợ rất nhiều trận pháp cấu thành đại trận cuối cùng, uy thế cực mạnh.

Cho dù là tồn tại cùng cấp độ với Đông Bá Tuyết Ưng, cũng không dám đến đây giương oai.

“Đây là đế quân phủ, ngươi tới nơi này làm gì?” Ở cửa phủ đệ, một trong các giới thần thủ vệ trông cửa khiển trách.

“Đế quân sưu tập tài liệu quý giá, ta có một tài liệu quý giá dâng lên, xin thông truyền.” Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục cung kính hành lễ nói.

“Tài liệu quý giá?”

Hai giới thần thủ vệ ở cửa cùng với một đám thủ vệ khác đều cả kinh, bọn họ cũng đều biết đế quân nhà mình luôn luôn sưu tập tài liệu quý giá.

“Ngươi ở đây chờ, ta lập tức đi thông truyền.” Giới thần thủ vệ kia không dám chậm trễ, vội đi thông bẩm.

Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục ở ngoài cửa yên lặng chờ đợi, chờ một lát, giới thần thủ vệ thông bẩm kia đã nhanh chóng chạy tới, từ rất xa đã nói: “Đế quân triệu kiến, mau theo ta.”

Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục này hít sâu một hơi, liền đi theo tiến vào đế quân phủ.

Phi hành ở trong phủ đệ đế quân, đi tới một cái sân chuyên môn nghênh đón khách nhân.

“Bẩm đế quân, người đã đưa tới.” Giới thần thủ vệ cung kính nói.

Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục cũng thấy được xa xa đang có một nam tử đồ đen chắp tay sau lưng đứng thẳng, đang nhìn hoa cỏ xa xa. Nam tử đồ đen đó xoay người nhìn tới, mặt hắn đường nét rõ ràng, ánh mắt ôn hòa, nhưng vô hình trung phát ra khí tức vẫn khiến nàng cảm thấy hồi hộp phát ra từ trong lòng. Khí tức của Đông Bá Tuyết Ưng đối với nàng mà nói vẫn quá mạnh mẽ.

“Vãn bối Thuần Ngu, bái kiến đế quân.” Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục cung kính hành lễ.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn giới thần thủ vệ trước, giới thần thủ vệ lập tức ngoan ngoãn khom người rời khỏi.

“Ngươi nói ngươi có tài liệu quý giá ta cần?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Vâng.” Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục nói, “Ta vừa mới nghe nói đế quân cần Bích Tâm Thảo Căn Tu cùng Thất Diệp Thạch Quả, cho nên lập tức tới.”

Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng cảm thán, mình phát ra tin tức cũng đã qua đi một vạn sáu ngàn năm, vị nữ tử giới thần nhị trọng thiên này vừa mới nghe nói! Hiển nhiên tin tức giữa giới thần cũng truyền chậm hơn nhiều, cái này cũng có liên quan nữ tử này thực lực khá thấp. Một số giới thần tứ trọng thiên cường đại nhắm chừng đã sớm biết.

“Ngươi có một loại tài liệu quý giá nào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Bích Tâm Thảo Căn Tu.” Nữ tử tóc bạc áo bào xanh lục duỗi tay ra, trong tay liền xuất hiện một gốc thực vật phát sáng xanh biếc. Rễ của thực vật rất dài, từng cái rễ gấp khúc giống như rồng rắn, ở trên rễ còn có từng cái hư ảnh bích long chạy quấn quýt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui