Vào buổi sáng sớm , Tần Mộ Phong ngủ say trong làn hương thơm dịu dàng của Thải Y , không hề muốn rời giường .
“Vương gia , có người cầu kiến” Thanh âm mạnh mẽ của Phi Dương vang lên đánh vỡ sự yên lặng vào buổi sớm . Phi Dương tới bây giờ cũng chưa từng thích bốn người đàn bà bên cạnh Vương gia . Nếu có cơ hội phá hoại , hắn chính là cầu còn không được .
“Người nào a ...” Thải Y mơ màng thức dậy , lẩm bẩm khiếu nại , sáng sớm mà ồn ào như vậy chẳng nhẽ không để cho người ta ngủ hay sao .
“Vương gia , có người cầu kiến” Phi Dượng sợ người trong phòng không nghe thấy , lại một lần nữa hô lên .
“Vương gia , đừng để ý đến hắn , để Thải Y hầu hạ người” Thải Y hai tay ôm lấy cổ Tần Mộ Phong lặng lẽ thiêu đậu hắn .
Tần Mộ Phong đẩy Thải Y ra , lấy quần áo trên giường mặc vào .
“Vương gia , có người cầu kiến” Phi Dương chủ tâm không để yên cho bọn họ , cố ý lớn tiếng ồn ào .
Tần Mộ Phong đang mặc quần áo , không kiên nhẫn nói “Để cho hắn chờ” Sáng sớm đã đến làm phiền , có thể là ai được chứ ?
Tần Mộ Phong mất đến nửa canh giờ để làm vệ sinh cá nhân , sau đó mới đi tới đại sảnh . Vừa bước vào cửa đã thấy một nữ tử mặc áo xanh đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế , có Phi Dương bồi tiếp ở bên cạnh .
Hắn đi vào , ngồi xuống vị trí chủ toạ . Liếc mắt nhìn thanh y nữ tử “Phi Dương , nàng chính là người muốn gặp bổn vương sao ?” Thanh y nữ tử trang phục sang trọng , nhưng lại là y phục của nha hoàn , chắc nàng không phải là cũng nữ ?
Phi Dương còn chưa kịp trả lời, thanh y nữ tử đã đứng lên , nhẹ gật đầu “Tiểu nữ Thanh Loan tham kiến vương gia .” Nàng vẫn chưa thi lễ với hắn .
“Ngươi là ai?” Nữ tử này thật lớn mật , nàng thấy hắn chẳng những không quỳ , ngay cả thi lễ cũng bỏ qua .
“Nô tỳ Thanh Loan , phụng mệnh gia chủ đem vật này giao cho Vương gia .”
“Vật gì vậy?” Chẳng nhẽ đàn bà mà trước kia hắn từng chơi đùa đã muốn tìm đến cửa ?
Thanh Loan mỉm cười , mở lòng bàn tay , một đồng xu hiện ra “Một đồng tiền.”
“Một đồng tiền?” Tần Mộ Phong cầm lấy đồng tiền , trong lòng tràn đầy nghi hoặc .
“Đúng vậy thưa Vương gia , tiểu thư nhà ta gửi lời cảm ơn Vương gia đã giúp nàng quên đi sự tĩnh mịch , một đồng tiền này chính là thù lao tiểu thư trả cho người .” Thanh Loan ngoài miệng nói có vẻ rất cung kính nhưng trong lời nói của nàng lại tràn ngập ý châm chọc , mỉa mai .
Tần Mộ Phong không giận , ngược lại còn cười “Tiểu thư nhà ngươi là ai ?” Thú vị , không biết là vị hồng nhan tri kỷ nào vì muốn làm cho hắn chú ý mà hao tâm tổn sức .
“Tiểu thư nhà ta tựa như thiên tiên , phương danh tự nhiên không thể tiếc lộ ra ngoài”
Tần Mộ Phong chơi đùa đồng tiền trong tay , thản nhiên nói “Theo ý của tiểu thư nhà ngươi , bổn Vương chỉ có đáng giá một đồng tiền?”
“Thưa Vương gia , tiểu thư nhà ta nói , ngài căn bản không đáng giá một đồng tiền , nhưng tiểu thư là người hào phóng , nên cũng không ngại ngài chiếm tiện nghi .” Thanh Loan vẫn như cũ duy trì một nụ cười , hoàn toàn không cảm thấy có bao nhiêu ngôn từ của mình đã vượt quá thân phận .
Phi Dương trong lòng có chút sảng khoái . Vương gia phong lưu thành tánh , bây giờ rốt cuộc cũng phải chịu đả kích ? Ông trời cuối cùng cũng mở mắt , cư nhiên xuất hiện một vị nữ tử có thể cùng Vương gia đối kháng .
“Tiểu thư nhà ngươi ...” Tần Mộ Phong đem đồng tiền cất vào trong người “Đẹp không?”
“Đẹp tựa thiên tiên , học rộng tài cao .” Thanh Loan khoé miệng khẽ nhếch lên “Vương gia , ngài cũng không được như vậy a .” Một nữ tử như tiểu thư mà theo hắn , chính là vinh hạnh của hắn .
Chỉ một nha hoàn đã thú vị như vậy , kia chủ nhân sẽ là người như thế nào ? Hắn đối với nữ tử này ngày càng có hứng thú “Nếu nàng không xem trọng bổn vương , vì sao tiểu thư nhà ngươi lại đáp ứng bổn vương một đêm ân ái chứ ?” Nữ tử từng cùng hắn ân ái nhiều vô số kể , chủ nhân của Thanh Loan rốt cuộc là ai ?
“Từ xưa dân không thể cùng quan tranh đấu , hơn nữa Vương gia lại là bào đệ của hoàng thượng , nắm trọng binh trong tay , tiểu thư nhà ta là không thể phản kháng .” Mặc cho ai nấy đều thấy được , Thanh Loan trong mắt vẫn tràn đầy sự châm chọc , cùng ngôn từ cũng thể hiện rõ sự bất mãn .
“Nói như vậy là do bổn Vương ép buộc tiểu thư nhà ngươi ?” Tần Mộ Phong cau mày , đàn bà đến với hắn đều là cam tâm tình nguyện , hắn cho tới bây giờ còn chưa có ép buộc qua người nào .
Có thể hắn không nhớ rõ mình từng có bao nhiêu đàn bà , nhưng trong trí nhớ của hắn , hắn chưa từng ép buộc bất cứ người đàn bà nào .
“Chuyện chăn gối nô tỳ không có quyền xen vào , nô tỳ chỉ chuyển tới Vương gia ý tứ của tiểu thư mà thôi .” Giọng nói Thanh Loan phút chốc chuyển sang lạnh lùng “Vương gia ,chuyện ngài làm ngài là người rõ nhất .” Sắc mặt Thanh Loan biến đổi cực nhanh , có thể nói là nhanh nhất thiên hạ .
Đối phó với đàn bà, hắn luôn luôn đầy đủ kiên nhẫn , nhất là đối với loại đàn bà thú vị như thế này .Tần Mộ Phong tựa lưng vào ghế , khoé miệng nhếch lên lộ ra ý cười rõ rệt “Bao giờ ta có thể gặp mặt tiểu thư nhà ngươi? “
“Tiểu thư nhà ta nói nàng không có hứng thú cùng loài lợn gặp mặt .” Thanh Loan lại bổ sung thêm một câu “Vương gia , nô tỳ chỉ thay tiểu thư chuyển lời thôi , tiểu thư có nói nếu Vương gia muốn cùng tiểu thư gặp mặt thì nhất định phải trả lời như vừa rồi” Thanh Loan cúi đầu xuống , cố kìm nén cảm xúc , sợ không nhịn được sẽ bật cười .
Người luôn lãnh đạm như Phi Dương cũng phải cúi đầu cười trộm , thầm nhủ nữ tử kia thật là thú vị , Vương gia lần này đã gặp phải khắc tinh.
Tần Mộ Phong trong đầu nhớ đến một người có thanh âm thanh thuý “Là nàng ?” Chính là Phi Yến sao ? Mắng hắn là đồ lợn ngoại trừ Phi Yến còn có thể là ai .
“Vương gia nghĩ đến ai?” Thanh Loan vẫn như cũ mỉm cười , nàng tin rằng Vương gia vĩnh viễn đoán không ra tiểu thư nhà nàng là ai .
“Phi Yến ? Tiểu như nhà ngươi chính là Phi Yến ?” Hắn không dám xác định , Phi Yến võ công xuất thần nhập hoá, hắn như thế nào có thể ép buộc được nàng .
Nụ cười của Thanh loan trở nên mờ nhạt “Nô tỳ không tiện nhiều lời , thù lao đã đưa đến , nô tỳ xin cáo từ .”
Nàng hướng Tần Mộ Phong cúi đầu , xoay người đi ra .
Ra đến cửa , Thanh loan một lần nữa nở nụ cười “Vương gia , tiểu thư nhà ta bảo trăm nghe không bằng một thử , công phu của ngài quả thật là quá kém , nàng không dám tâng bốc , cho nên thỉnh Vương gia nên thường xuyên luyện luyện công phu trên giường , lần sau hầu hạ nàng cho tốt hơn . Bốn vị thị thiếp trong Vương phủ cũng đã không còn dùng được nữa , đề nghị Vương gia đem các nàng đuổi đi .”
Tần Mộ Phong nhìn đồng tiền kia , môi khẽ nhếch lên , không cần biêt nàng là ai , không cần biết mục đích của nàng là gì , chỉ biết nàng đã thành công trong việc thu hút sự chú ý của hắn .
Phi Yến , chính là nàng sao ?